Hình Đồ

Chương 19 : Con trai của Xích đế bắt đầu lên vũ đài (1)

Ngày đăng: 01:36 20/04/20


Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh.



Sáng sớm hôm sau, thấy thời gian đã đến, Lưu Khám ăn mặc chỉnh tề, cầm

theo khẩu phần ăn mà mẫu thân đã chuẩn bị cho mình ra khỏi nhà.



Thẩm Thực Kỳ, Tào Vô Thương đã chờ ở ngoài cổng, ngoài hai người này

ra, còn có một thanh niên khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi, cao chừng 175cm, hơi gầy, hai má thon gầy, màu da có chút tái nhợt, tựa như thân

thể không khỏe lắm.



Thanh niên này chính là Đường Lệ mà Thẩm Thực Kỳ nhắc tới.



Bởi Tào Vô Thương mời cùng nên Đường Lệ quyết định cùng Thẩm Thực Kỳ

kết bạn với Lưu Khám, mặc kệ thế nào, có thêm người cùng chiếu cố, tóm

lại là một chuyện tốt. Hai ngày qua, Đường Lệ và Lưu Khám coi như cũng

quen biết, lại biết rõ Lưu Khám có sức mạnh, theo hắn càng đảm bảo hơn.



Lưu Khám cũng thích thanh niên nói năng tao nhã lịch sự này.



Thẩm Thực Kỳ cười nói:



- Còn tưởng rằng thẩm thẩm sẽ không cho phép chứ. Không ngờ lão nhân gia còn thoáng hơn chúng ta..A Khám, chúng ta đi thôi.



Lưu Khám cười ha hả gật đầu, bốn người cùng nhau đi về phía rừng trúc ngoại thành.



Gọi là rừng trúc bởi là cách nói quen thuộc của người bản xứ.



Thật ra gọi là “rừng” nhưng cũng không hẳn là rừng, chỉ là trên trăm

cây tre thưa thớt to bằng miệng bát, có ngươi nói những cây tre này đều

trên trăm tuổi rồi.



Ngoài rừng trúc có một mảnh đất trống, ước chừng ba khoảnh.



Mới chỉ ba ngày mà mảnh đất trống này đã được san bằng, một hàng rào gỗ dựng lên làm doanh tường.



Ở cửa doanh địa có một đại kỳ lớn màu đen, đang bay phần phật trong

gió, càng toát lên không khí tiêu điều. Từ sau Ngũ Đức hưng khởi, bị các quốc gia khắp nơi chọn dùng, dựa theo thuyết pháp âm dương, Tần tại
Lưu Khám đang nghĩ ngợi, đột nhiên trong doanh có tiếng xôn xao.



Đến giờ Mão rồi, người trong doanh địa càng lúc càng nhiều lên ước chừng khoảng ba nghìn người.



Sau đó có một nhóm người đi vào doanh địa.



Dẫn đầu là một người ước chừng hơn ba mươi tuổi thân hình cao lớn,

tướng mạo không tầm thường, mi cốt nhô lên hình cung, mũi cao thẳng

vuông góc với chóp mũi, cánh mũi rộng, bộ râu dài dưới cằm lung lay theo gió, nhìn vô cùng cốt cách.



Có vài thứ, có vài câu, người

khác không thể mô phỏng được. Người trước mắt này mà nói, tuy rằng hắn

còn chưa tiếp xúc nhưng Lưu Khám có thể cảm nhận được người này có một

lực tương tác không gì sánh được. Tựa hồ chỉ cần hắn ta vừa xuất hiện,

người chung quanh sẽ không tự giác mà dựa vào.



Phía sau người đó là một đám người đi theo.



Lưu Khám nhận ra một người trong đó, chính là Hạ Hầu Anh mà trước đó đã phát sinh xung đột với hắn và Tào Vô Thương.



Đoàn người này vừa xuất hiện, tiếng ồn ào trong doanh địa lập tức lắng

xuống. Một đôi mắt sáng nhìn đoàn người, có không ít người tranh nhau

tiến tới hành lễ với người dẫn đầu này, mở miệng là một câu đại ca, ngậm miệng là một câu đại ca, dáng vẻ vô cùng cung kính.



- Đó là ai?



Lưu Khám nhìn người này, trong lòng mơ hồ đã hiểu ra, nhưng hắn vẫn quay sang khẽ hỏi Thẩm Thực Kỳ.



Thẩm Thực Kỳ lạnh lùng nói:



- Ngoại trừ hắn ta, còn có thể là ai chứ?



Lưu Bang!



Người này là Lưu Bang!