Hình Đồ

Chương 202 : Mạo Đốn và A Lợi Đê (2)

Ngày đăng: 01:39 20/04/20


Đầu Man có rất nhiều con trai, Mạo Đốn và A Lợi Đê là hai trong số đó.



Mạo Đốn là con trai cả, hai mươi tư tuổi, là một người có tính cách hết sức ẩn nhẫn, đồng thời lại có tính quyết đoán. Hơn nữa trong bộ tộc,

danh vọng rất cao, là người kế thừa Đầu Man được mọi người công nhận.

Chỉ là trước kia do sự tồn tại của Đồ Kỳ, Mạo Đốn trước nay tỏ ra thấp

kém.



Còn A Lợi là con trai thứ của Đầu Man.



Cùng

tuổi với Mạo Đốn, thậm chí là sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, chỉ là vì Mạo Đốn sinh ra sớm một canh giờ, cho nên chỉ có thể xếp thứ hai.

Nhưng bối cảnh của A Lợi còn vững chắc hơn nhiều so với Mạo Đốn. Mẫu

thân của y là con gái của Đông Hồ Vương, cũng có thể nói, từ ngày A Lợi

sinh ra trở đi, sau lưng y luôn có chỗ dựa vững chắc là Đông Hồ lớn

mạnh, Mạo Đốn còn xa mới bằng được.



Đầu Man sở dĩ vẫn chưa đoạt quyền của Đồ Kỳ, hai tên con trai này cũng là một trong những nguyên nhân trong đó.



Mạo Đốn khôn khéo tài giỏi, địa vị trong bộ tộc rất cao; A Lợi dũng võ

hơn người, lại có chỗ dựa vững chắc phía sau là người Đông Hồ, thật sự

là sàn sàn như nhau rất khó phân biệt. Từ nội tâm mà nói, Đầu Man hi

vọng do Mạo Đốn kế nhiệm, bởi vì dấu ấn Đông Hồ trên người A Lợi thật sự quá nặng. Nhưng lão lại không dám đắc tội với người Đông Hồ, hơn nữa A

Lợi trong nội bộ Hung Nô, cũng có người ủng hộ, khiến Đầu Man vô cùng

kiêng nể.



Nhưng trên thực tế, cái Đầu Man kiêng nể nhất, vẫn là thần thoại liên quan đến trên người A Lợi.



A Lợi được sinh ra trên thảo nguyên, hơn nữa sinh ra vô cùng ly kỳ. Mẫu thân của A Lợi rất có khí khái nam nhi, ngày Mạo Đốn ra đời, mẫu thân

của A Lợi vốn dĩ không hề có chút dấu hiệu sinh nở nào cả, thế nên cưỡi

ngựa săn thú, trên đường đột nhiên cảm thấy đau bụng.



Lúc đó một người xung quanh cũng không có, A Lợi sinh ra một cách đột ngột như vậy.



Lúc Đầu Man dẫn người đi tìm mẫu thân của A Lợi, nàng đã chết rồi. Chỉ còn một mình A Lợi, đang nằm khóc trên thảo nguyên.



Nếu chỉ có như thế, Đầu Man vẫn sẽ không lo lắng như vậy.



Vấn đề là, lúc phát hiện ra A Lợi, có mười hai con sói vây quanh y,

lặng lẽ nằm sấp ở đó, không hề làm thương A Lợi, cũng không động chạm

đến A Lợi, giống như là thần hộ mệnh. Sau khi Đầu Man đi, hai mươi con
Đầu Man nhìn hai đứa con trai, trong lòng càng sợ hãi.



Nhưng trên khuôn mặt, lão vẫn tỏ ra hiền từ mà một người cha nên có.



- Hôm nay tìm hai con đến, là có việc muốn thảo luận cùng các con. Ta

tin là các con cũng nghe nói rồi... Đồ Kỳ đã chết. Đồ vô dụng này. Làm

mất mặt người Hung Nô. Đại quân hàng vạn người bị chốn Phú Bình nhỏ bé

ngăn cản không nói, lại còn liên tiếp hao binh tổn tướng. Lão chết đi

cũng tốt, nếu không ta nhất định sẽ không dễ dàng tha cho lão.



Mạo Đốn và A Lợi nhìn nhau, không nói gì.



Đầu Man nói:



- Đồ Kỳ vừa chết, vị trí Tả Hiền Vương nhất định phải nhanh chóng có

người kế nhiệm. Các con đều là con trai mà ta yêu thương nhất, hôm nay

ta gọi hai con đến, chính là muốn chọn ra trong hai con, một người sẽ

tiếp nhận chức Tả Hiền Vương. Hiện nay, dưới trướng Tả Hiền Vương vẫn

còn khoảng bốn vạn người, cần nhanh chóng phái người đến đó bình định... Các con nói xem, trong hai con chọn ai làm Tả Hiền Vương thì thích hợp

hơn?



Trong mắt A Lợi lóe qua một tia sáng.



Nhưng Mạo Đốn xem ra, vẫn cái bộ dạng trầm lặng như trước, hình như chuyện này không hề có liên quan đến gã.



Đầu Man nhạy cảm chộp được tia sáng trong mắt A Lợi. Trong lòng không nhịn được thầm cười gượng:



- Thập Nhị, ngươi mặc dù dũng võ hơn người, nhưng nói cho cùng vẫn còn

trẻ. Dã tâm của ngươi, vẫn không có cách nào che giấu nổi. Bất luận

ngươi trước đây giấu diếm như thế nào, nhưng bây giờ...



Nhưng khi lão nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh của Mạo Đốn, trong lòng lại hồi hộp.



Nếu như nói A Lợi là một con sói đầu đàn, thì Mạo Đốn càng giống một

con sói cô độc. Sự tấn công của sói đầu đàn thường là tuân theo quy

luật, còn sói cô độc... Đầu Man sống trên thảo nguyên nên biết rõ, một

con sói cô độc còn đáng sợ hơn, nguy hiểm hơn nhiều so với sói đầu đàn.

Điều này làm lòng lão càng bất an.