Hình Đồ

Chương 240 : Âm mưu thâm độc của Lô Tử Cao

Ngày đăng: 01:39 20/04/20


Bên trong một căn nhà nhỏ, ánh sáng lờ mờ. Lô Tử Cao ngồi chồm hỗm trước thư án, ngơ ngác nhìn xem địa đồ được treo ở trên vách tường, thật lâu

không nói một lời. Địa đồ kia cơ hồ toàn bộ bị màu đen bao trùm, ngoại

trừ vài chỗ có chấm nhỏ dùng màu sắc khác nhau ra, thì chỉ còn lại rất

ít địa phương chung quanh Đại Tần là không bị chấm đen bao quanh. Đây là địa đồ thời kỳ Thất hùng còn tồn tại, nhưng mà hiện tại, sáu nước đã

mất.



Suy nghĩ trở về mười năm trước kia.



Khi đó Lô Tử Cao vừa qua khỏi niên kỷ hiểu thiên mệnh niên kỷ, bởi vì y ưa thích

Hoàng lão chi thuật, ở Yến quốc cũng có chút danh tiếng. Dưới cơ duyên

xảo hợp, Lô Tử Cao cùng thái tử Đan nước Yến đã gặp nhau. Thái tử Cơ Đan coi Lô Tử Cao như vi sư của mình, ơn tri ngộ cũng khiến cho Lô Tử Cao

quyết định bỏ sơn dã để đi vào hồng trần.



Sau khi Kinh Kha

thích sát Tần Vương thất bại, Tần Vương Doanh Chính hơn một lần kinh hãi chịu nhục, đã nổi trận lôi đình. Ngay lập tức đã ra lệnh cho Đại tướng

quân Vương Tiễn tấn công Yến vương quốc, đánh bại liên quân Yến Triệu

tại phía Tây Dịch Thủy, một năm về sau, công phá Kinh đô Kế thành của

Yến quốc ( nay Bắc Kinh ). Lúc đấến quốc vương Cơ Hỉ cùng Thái Tử Cơ Đan suất lĩnh tinh binh phá vòng vây, lui về bảo vệ Liêu Đông, mong có thể

bảo vệ chút cơ nghiệp còn lại.



Nào biết được, Đại tướng Tần

quốc Lý Tín đuổi theo quyết không bỏ qua khiến cho Triệu Quốc Vương

Triệu gia viết thư cho Cơ Hỉ, yêu cầu Cơ Hỉ giao Cơ Đan cho quân Tần,

nếu không nước Triệu sẽ không cùng nước Yến liên thủ kháng địch nữa. Có

lẽ Triệu gia cho rằng, sở dĩ quân Tần tấn công nước Yến mãnh liệt như

vậy, cũng là bởi vì Cơ Đan không có việc gì lại đi làm việc ám sát Tần

Vương.



Cuối cùng, Cơ Hỉ quyết định giết chết thái tử Đan. Lô Tử

Cao cùng Cơ Đan trốn đến Diễn Thủy, nhưng vì bị đại quân Tần quốc bức

bách nên Cơ Hỉ đành phải phái ra đặc phái viên mệnh cho Cơ Đan tự sát

tại Diễn Thủy. Trước khi chết, Cơ Đan đã lớn tiếng mà khóc. Lô Tử Cao

đang còn định khuyên Cơ Đan chạy trốn tới nước Sở, nếu như vẫn không

được thì phải bỏ chạy đến chỗ xa hơn. Thế nhưng Cơ Đan không chấp nhận.



- Lô sư, nghĩ tới nước Đại Yến ta chính là dòng dõi vương thất của Chu

triều, từ khi Võ vương phân đất phong hầu đến nay, nhiều thế hệ cùng

nhau sinh sống ở đất Yến. Tầm nhìn của sáu nước hết sức thiển cận, chỉ

biết đấu đá lẫn nhau. Cơ nghiệp tám trăm năm của nước Yến, huyết mạch

của gia tộc Cơ thị Đại Chu, hôm nay đã không cách nào nữa bảo toàn

rồi... Cơ Đan vốn chỉ là một con người nhỏ bé, giống như trăm vạn sinh

linh ở trong Đại Yến, từ nay về sau lại bị bạo Tần nô dịch. Lô sư, ta

chỉ nhờ ngươi giữ lại huyết mạch của Cơ thị ta, nếu như ngày khác còn có cơ hội thì hãy lật đổ bạo Tần... Đây coi như là yêu cầu cuối cùng trước khi chết của Cơ Đan, kính xin Lô sư nhớ đến tình cảm trước nay, chớ có

cự tuyệt.



Trước kia Thái Tử Yến Cơ Đan đã từng cùng với Thủy

Hoàng Đế Doanh Chính làm con tin ở nước Triệu. Từ đó về sau vẫn luôn tìm hiểu Doanh Chính nên cực kỳ hiểu rõ tính cách của Doanh Chính. Trước

đó, y đã nói hết mọi việc của Doanh Chính cho Lô Tử Cao nghe. Cơ Đan

biết rõ, bởi vì Doanh Chính từ nhỏ đã trải qua nhiều chuyện nên tính


Tuy hắn đã có chuẩn bị, thế nhưng đối với những chuyện sắp xảy ra biết rất

rõ ràng, nhưng vẫn không cách nào nắm chắc được, nên không khỏi cảm thấy hơi khó chịu.



-Tình huống Bắc Cương như thế nào?



Lý Thành trả lời:



-Trước mắt xem ra Bắc Cương vẫn còn yên tĩnh, nước Nguyệt thị không dám khiêu

khích, cho nên chỉ cư trú tại một địa điểm cách bờ bắc Hoàng Hà ba mươi

dặm



Tuy vậy, trước khi ta lên đường thì ở trong phủ tướng quân đã nhận được một tin tức.



Đô Úy còn nhớ rõ người tên là A Lợi nữa không? Chính là vị Nhị vương tử Tả Hiền Vương Hung Nô từng công phá thành Phú Bình đó.



Lưu Khám khẽ giật mình.



- Sao ta quên được chứ? Tên kia không phải đã chết rồi sao?



Lý Thành cười khổ một tiếng,



- Nào có chuyện như vậy... Tên kia không chết, sau khi bị Bình hầu đánh

tan, hắn mang theo tàn binh bại tướng chạy thẳng một mạch về phía Đông

Bắc, ven đường gom được ước chừng ba bốn vạn người Hung Nô, năm trước

bất ngờ tập kích Nhu Thủy, tự tạo nên con đường đi qua Yến Triệu, từ lớp lớp vòng vây đánh giết để thoát thân. Chờ đến lúc chúng ta nhận được

tin tức, thì tên kia đã chạy đến Đông Hồ rồi. Hắn là cháu ngoại của Đông Hồ Vương, nghe nói sau khi đến Đông Hồ, ngay tiếp theo toàn bộ binh sĩ

của hắn dẫn theo đều được an bài tại địa khu Ô Hầu Tần Thủy ...



Tròng mắt của Lưu Khám hơi híp lại, không khỏi nhíu chặt lông mày.



Ô Hầu Tần Thủy là một hệ thống xuyên qua Trường Thành, nhập thẳng vào hệ

thống sông của Bắc Bình quận, nghe nói đó là nguồn nước tưới cho đồng cỏ tốt tươi, đất đai cực kì phì nhiêu.



Một tên Mạo Đốn đã đủ để làm hắn đau đầu không nghĩ tới lại bỗng xuất hiện một tên A Lợi nữa.

Trong lịch sử đến cuối cùng A Lợi này là nhân vật như nào?



Lưu Khám cũng không biết rõ cho lắm, trong sử sách cũng không có ghi lại người này.



Tuy nhiên từ tình huống giao thủ cùng hắn ở Phú Bình mà nói, thì người này

cũng không đơn giản. Có lẽ so ra còn kém Mạo Đốn, nhưng cũng không chênh lệch quá lớn.



Lưu Khám nghĩ thầm, đang muốn mở miệng hỏi thăm, thì đã nghe được tiếng bước chân dồn dập.



Ngay lập tức Tư Mã Hỉ từ cửa chạy vào, có chút hưng phấn nói:



- Chủ nhân, chủ nhân... Trình lão thành công rồi, Trình lão thành công rồi!