Hình Đồ

Chương 245 : Bàn dã lão (1)

Ngày đăng: 01:39 20/04/20


Quan hệ thông gia, là một từ ngữ cổ xưa. Đối với Tần Thanh mà nói,

tuyệt đối sẽ không dễ dàng ra tay giúp trợ Lưu Khám. Cho dù bà biết rõ Tần Mạn thích Lưu Khám, nhưng chỉ cần Lưu Khám cùng Tần Mạn một ngày

còn chưa có kết quả, thì ngày đó bà cũng sẽ không ra mặt trợ giúp Lưu Khám. Không thể phủ nhận, chỉ cần Tần Thanh ra mặt, là ngay lập tức có

thể mang đến cho Tần gia lợi ích lớn. Nhưng đây chẳng qua chỉ là lợi

ích trước mắt, mà trong nội tâm Tần Thanh, cái khiến bà quan tâm đến

chính là tương lai của Tần gia.



Không ai có thể hiểu rõ tình huống của Tần gia lúc này hơn Tần Thanh.



Đạo lý thịnh quá tất suy, Tần Thanh cũng hiểu rõ. Ngày hôm nay

từ vẻ bên ngoài của Tần gia, đích thực là vinh quang vô hạn. Nhưng vinh quang này, chính như bà đã nói trước đây, nó chỉ kéo dài

khi bà còn tồn tại trên cõi đời này mà thôi. Đương nhiên, nếu như Tần Mạn có thể gả cho Phù Tô, mà Đại Tần lại có thể kéo dài mãi

không bị diệt vong, thì Tần gia ít nhất cũng hưng thịnh được trăm

năm mà không có vấn đề gì cả. Nhưng vấn đề là ở chỗ, Đại Tần thật

sự có thể mãi trường tồn sao?



Tần gia có chút âm

thịnh dương suy. Người kiệt xuất nhất đời thứ ba chính là Tần Mạn.

Nhưng mà Tần Mạn lại là nữ, trong tính cách của Tần Mạn cũng tồn

tại không ít khuyết điểm trí mạng.



Nếu như Đại Tần suy

vong, thiên hạ này sẽ có thể xảy ra một cục diện hỗn loạn. Trong

loạn thế, cần một người có đủ sự kiên cường, năng lực, thủ đoạn,

quyền biến xuất hiện để chủ trì đại cục. Nếu thật như vậy thì

Tần Mạn rõ ràng là không đủ tư cách. Cho nên, Tần Thanh cần vì Tần

gia mà mưu đồ cho tương lai. Tuy nhiên bà cũng chưa từng gặp Lưu Khám,

mấy năm nay cũng chỉ đứng từ xa quan sát hắn mà thôi, nhưng cũng

có thể coi Lưu Khám phù hợp với yêu cầu của bà. Bất kể là ở mặt nào, Lưu Khám đều là một lựa chọn thích hợp nhất.



Lúc Đại

Tần hưng thịnh, Lưu Khám đã được Phù Tô coi trọng, trong tương lai nhất định sẽ kế thừa Mông Điềm, sau này có thể trở thành trọng thần


Khổ Hành Giả ngẩng đầu, nhìn lão giả kia cười ha hả rồi hỏi.



- Kỳ diệu!



Lão giả nhẹ giọng nói một câu, sau đó vuốt ve cái trục xe,



- Đô Úy thiết kế cái này quả thật là cực kì huyền diệu. Chẳng

những có thể dùng để bánh xe tránh khỏi lăn xuống, mà lại tăng cường

tính ổn định cho xe. Chỉ là còn có một ít chi tiết chưa được hoàn

hảo, cần phải tỉ mỉ điều chỉnh, nếu như lắp ráp ít nhất có thể làm

cho chiến lực của chiến xa tăng lên ba thành. Chỉ là những chiếc chiến xa kia chỉ sợ cũng phải tiến hành sửa đổi một chút ít.



Lão giả này, chính là Đại Mạt Luyện sư Bàn Dã Lão do Khổ Hành Giả dẫn đến.



Bàn Dã Lão cũng được coi là xuất thân từ danh môn, tất cả mười hai

đời tổ tiên nhà ông đều làm nghề đúc luyện binh khí, kiêm thêm nhiều

tài lẻ, rất có tài hoa. Chỉ là, tài hoa của ông cũng không được người đời coi trọng. Đặc biệt là sau khi Thủy hoàng đế đoạt lấy sắt thép

của thiên hạ, các tác phường dân gian cũng không được tự tiện chế tạo vũ khí. Nhưng Bàn Dã Lão là người tài hoa, trong xương cốt tràn đầy

ngạo khí, thà rằng rửa tay không làm nghề nữa, còn hơn là phải đi

chế tạo những nông cụ như cuốc, liềm... Mà những người có tư cách chế tạo binh khí, đương nhiên cũng không phải là một tay thợ thủ công

như ông có khả năng đảm nhận.



Mặc dù Bàn Dã Lão có

chút danh tiếng nhưng những năm này qua sống cũng không đươc như ý

cho lắm. Cho nên, sau khi được Khổ Hành Giả lên tiếng mời về làm

việc thì đã nhận lời. Một mặt ông và Khổ Hành Giả là bạn thế giao,

phụ thân của Khổ Hành Giả và ông đã kết nghĩa huynh đệ. Một mặt

khác, ông cũng không muốn hoang phí tay nghề của mình. Lại nghe Khổ

Hành Giả nói, Lưu Khám cầu hiền tài như trời nắng khắt mưa, đích

thực là một Mạnh Thường Quân... Vì vậy ông ôm một mối tâm tư, đi tới Lâu Thương, ngay lập tức, ông đã bị sức sống của Lâu Thương hấp dẫn.