Hình Đồ
Chương 256 : Đại túc tụ (1)
Ngày đăng: 01:40 20/04/20
Nếu như theo lời của An Kỳ thì Đường Lệ hiện đang có mặt ở Quan Trung chứ không phải ở quận Ba.
Hơn nữa, Lưu Khám cũng không thể tìm ra được lý do vì sao Đường Lệ lại
đến Tần gia làm thực khách. Tước vị? Hắn đã có rồi! Tiền bạc? Có lẽ cũng chẳng phải là vì lý do này. Tuy Đường Lệ không có được tiềm lực tài
chính vững vàng dồi dào như Thẩm Thực Kỳ, Lưu Khám, nhưng trong người
không đến nỗi thiếu tiền. Hơn nữa, Thẩm Thực Kỳ hiện giờ cũng đang ở
quận Ba, nếu quả thực hết tiền tiêu, Đường Lệ chỉ cần đến Giang Dương
một chuyến là sẽ có ngay hơn chục dật tiền vàng.
Nhưng vì sao hắn lại ở Giang Châu làm thực khách?
Lưu Khám và Đường Lệ chơi thân với nhau đã lâu, những ngày mới quen gần như là ngày ngày bên cạnh nhau như hình với bóng.
Nên Lưu Khám tin bản thân mình không thể nhận nhầm người. Nếu như quả
thật đúng là Đường Lệ, thì chắc hẳn có chuyện gì đó khiến cho hắn không
thể không lưu lại Giang Châu.
Tối hôm đó, Tần Mạn bày tiệc
tiếp đãi Lưu Khám nhưng không có nhiều người tham gia tiệc rượu, chỉ có
vài người mà đại đa số đều là thân tín của Tần Mạn.
Những phòng khác của Tần gia đều vắng mặt… Tần Mạn giải thích, đây chỉ
là một bữa tiệc nhỏ, đợi sau khi Tần Thanh trở về nhất định sẽ tổ chức
đại tiệc mời Lưu Khám, đến lúc đó tất cả các phòng của Tần gia đều phải
tham dự. Còn bữa tiệc hôm nay chỉ là cá nhân Tần Mạn đứng ra tổ chức.
Quy tắc của những gia đình quý tộc quả thật rất nhiều!
- Mạn tiểu thư, Nhị thúc của muội và những người khác cũng đều vắng mặt sao?
Trong bữa tiệc, Lưu Khám làm ra vẻ vô ý hỏi một câu như vậy.
Tần Mạn cười nói:
- Ồ, Mông thúc hiện đang ở Lãng Trung. Cức thúc thường xuyên ở Thành
Đô, chủ yếu giao du với người dân tộc Đê. Nếu như không có chuyện gì đặc biệt, hoặc vì phụng mệnh của bà nội, các thúc ấy rất ít khi về đây. Còn nhị thúc hiện cũng đang không có mặt ở điền trang. Hồi giữa năm, những
người Ba thổ dân của vùng núi Đại Ba có ý muốn làm loạn. Nhị thúc hiểu
rõ vùng ấy, nên phụng mệnh bà nội đi tới đó xem xét tình hình.
đủ thời gian… Chẳng bằng ta trước hết đi Giang Dương một chuyến giải
quyết xong mọi việc, rồi quay về đợi lão phu nhân.
Cặp mày thanh tú khẽ nhíu một cái, Tần Mạn nghĩ một lát rồi nói:
- Cũng ổn! Phải mất một thời gian nữa bà nội mới về đến Ba Thục. Huynh
đi Giang Dương cũng chẳng ảnh hưởng gì, chỉ có điều muội không thể đi
cùng huynh được. Việc trong nhà cần muội quản lý thu xếp, đợi qua mấy
hôm nữa nhị thúc trở về, muội sẽ đi Giang Châu tìm huynh cũng không
muộn.
Gia đình phú hộ đúng là có nhiều việc phải quản lý.
Lưu Khám hiểu rõ điều này, cười nói:
- Nếu đã vậy thì ta sẽ đợi đón muội ở Giang Dương!
Tiệc rượu kéo dài đến giờ Tuất mới kết thúc, Tần Mạn cảm thấy chao đảo, dường như cũng đã say. Tức thì có đứa hầu gái thân cận dìu nàng lảo đảo đi về phòng.
Ba Văn cũng đi theo bọn Lưu Khám về phòng nghỉ.
Đám người Khoái Triệt đều đã ngủ rồi. Nhưng Lưu Khám nằm trên phản trở
mình liên hồi mà vẫn không sao ngủ được. Lúc thì thấy hình ảnh của Đường Lệ, lúc thì lại nghĩ đến tình hình trước mắt của Tần gia. Nhị thúc của
Tần Mạn… chỉ e là không đơn giản như Tần Mạn đã hình dung, tính tình
phòng khoáng, chính trực ư?
Nếu quả thật đúng như vậy, thì tại sao Tần Thanh lại muốn cắt giảm thực khách?
Có thể chỉ là ngẫu nhiên, nhưng nếu như Tần Thanh thực sự đã nhận thấy
điều gì đó nên mới xuống tay loại bỏ những thực khách của Tần Chỉ… Có
quá nhiều uẩn khúc trong chuyện này. Lưu Khám đương nhiên chẳng đến nỗi
quá lo lắng chuyện này, cho dù tên Tần Chỉ đó rất có tài đi chăng nữa,
nhưng chỉ cần Tần Thanh còn sống một ngày thì Tần Chỉ cũng chẳng thể làm chuyện xấu gì được. Nếu ngay đến cả con trai mình còn không trị được,
Tần Thanh sao có thể quản lý được cả một gia nghiệp to lớn nhường này?
Nhưng, tại sao Đường Lệ lại ở đây?