Hình Đồ
Chương 260 : Tâm tư Đế vương
Ngày đăng: 01:40 20/04/20
Tần Thanh đã chết!
Cái chết vô cùng đột ngột, đột ngột đến
mức không ai có khả năng dự liệu đến. Thế cho nên lúc Doanh Chính biết
tin tức, dĩ nhiên là kinh ngạc không biết nói gì.
Nói chung, Doanh Chính sẽ không đơn giản triệu mời Tần Thanh tới Hàm Dương.
Hai năm nay, thân thể Tần Thanh càng ngày càng kém, không phải Doanh
Chính không biết chuyện này. Cho nên, không có chuyện đặc biệt quan
trọng, Doanh Chính cũng sẽ không làm cho Tần Thanh lặn lội đường xa như
vậy. Nhưng lúc này đây Doanh Chính cũng không có cách nào khác, Tần
Thanh không thể không đến.
Từ khi Doanh Chính tru sát diệt trừ Lã Bất Vi liền bắt tay vào khởi công xây dựng lăng Ly Sơn.
Lăng Ly Sơn này cũng chính là nơi mà hậu thế gọi là lăng Thủy Hoàng.
Thử nghĩ, một người dã tâm bừng, một Đế vương muốn thống nhất thiên hạ,
đối với việc xây dựng lăng tẩm tự nhiên là cực kỳ coi trọng. Huống chi
là vị Đế vương dã tâm bừng bừng này, vẫn mong cơ nghiệp của mình có thể
đến thiên thu vạn thế.
Thuyết Phong thủy, từ thời thượng cổ đã xuất hiện.
Ban đầu, người xác định phong thủy của lăng Thủy Hoàng chính là người
Doanh Chính tín nhiệm nhất – Tần Thanh. Không chỉ có như vậy, toàn bộ
thiết kế của lăng Thủy Hoàng, đặc biệt là thiết kế của nội bộ tẩm lăng,
cũng là do một tay Tần Thanh xử lý. Trong tẩm lăng, có rất nhiều cơ
quan. Đồng thời cũng liên quan đến số mệnh của Đại Tần, càng thể hiện
tầm quan trọng của Tần Thanh. Theo kế hoạch của Tần Thanh, lăng Ly Sơn
này chí ít còn mười năm nữa mới có thể hoàn thành.
Thủy Hoàng Đế mới hơn bốn mươi tuổi, chính là độ tuổi đang cường thịnh.
Lần này Tần Thanh nhận lệnh tới Hàm Dương, chính là vì giám định một
mắt xích quan trọng nhất của lăng Ly Sơn, tên là Càn Khôn đồ. Theo như
Âm dương gia nói, thì Càn Khôn đồ này chính là một cái trận phong thủy.
Chỉ cần phải bài bố thật tốt cái trận phong thủy này, còn lại dựa theo
bản vẽ mà thi công.
Tần Thanh là thủ lĩnh Vu Minh ở Ba Thục, đương nhiên tinh thông thuật âm dương này.
Vốn là bà chỉ cần tới chỉ đạo một số chi tiết, lượng công việc cũng
không tính là nhiều, có thể rất nhẹ nhàng hoàn thành. Nhưng không ngờ,
lúc đến Ly Sơn, à đã kinh hoàng phát hiện ra một vấn đề, Đăng Thiên Đài, chính là cung A Phòng mà hậu thế vẫn gọi, lại chặt đứt mạch của chòm
sao Thương Long, hình thành bố cục Thanh Long hàm thi, phá hủy Càn Khôn
đồ mà bà khổ tâm xây dựng nên.
Là cố tình? Hay là vô ý?
Tần Thanh không thể nào biết được.
Nói đến đây, Doanh Chính lại nói chuyển câu chuyện:
- Thoáng một cái, Mạn Nhi đã đến tuổi lập gia đình. Trẫm nhớ kỹ, so ra Mạn Nhi lớn hơn Quả Nhi hai tuổi… Có đúng không?
- Trí nhớ bệ hạ quả nhiên là tốt.
Triệu Cao lén nhìn sắc mặt Doanh Chính:
- Vậy bệ hạ có muốn hay không đứng ra giúp đỡ Mạn tiểu thư một chút?
Vậy mà Doanh Chính lại nhẹ nhàng lắc đầu:
- Chuyện này, nếu là trẫm đứng ra, sợ rằng không tốt lắm đâu. Dù sao
cũng là chuyện nhà của Trinh mẫu, nếu là Mạn Nhi quả thực có năng lực,
nói vậy dễ dàng giải quyết. Nhưng nếu như… Như vậy đi, truyền ý chỉ của
trẫm, quan lại hai quận Ba, Thục không được nhúng tay vào việc nhà Tần
gia. Việc của Tần gia, do chính Tần gia giải quyết thỏa đáng. Chỉ cần
không gây ra sự tình gì lớn, trẫm sẽ không ra mặt.
Trong mắt
Triệu Cao, hiện lên một vệt vui mừng. Trong một câu nói của Doanh Chính, gã đã nhìn ra ý đồ thực sự của Doanh Chính.
Trước đây, lúc
Tần Thanh vẫn còn, Doanh Chính đích thực là không tiện nhúng tay vào sự
vụ của Ba Thục. hơn nữa với quan hệ của Tần Thanh và Doanh Chính, cũng
có thể là Doanh Chính nguyện ý để Tần Thanh nắm trong tay Ba Thục. Chú
ý, ở đây là Tần Thanh chứ không phải là Tần gia. Trên thực tế, bất kỳ Đế vương nào, cũng sẽ không mong muốn dưới trướng của mình lại có một vùng lãnh địa không có cách nào khống chế. Tần Thanh đã chết, cũng là lúc
thu hồi lại quyền khống chế Ba Thục rồi.
Thế nhưng lại không
dễ nói ra. Hôm nay Tần gia xuất hiện phân chia, thế tất sẽ gây ra một sự việc. Mặc kệ việc này cực kỳ nhỏ, Thủy Hoàng Đế đều có thể thuận lý
thành chương tiếp thu Ba Thục… cái gì việc nhà Tần gia, cũng chỉ là một
cái cớ.
Triệu Cao mặc kệ là ai sẽ chấp chưởng Tần gia. Then
chốt chính là, gã chỉ cần đem ý tứ của Thủy Hoàng Đế cho Tần Mông biết
là được. Dù sao, thu của người tiền tài, phải cùng người tiêu tai a!
Trong lòng Triệu Cao bắt đầu tính toán làm thế nào để từ Tần Mông ép ra càng nhiều tài vật càng tốt. Mà Doanh Chính lại xoay người, lẳng lặng
nhìn quan tài trong đại điện, trong mắt toát ra một vệt bi thương.
Đúng lúc này, tiểu hoàng môn vội vã đến đây bẩm báo:
- Thượng khanh Mông Nghị ở ngoài cửa cung cầu kiến, nói là có chuyện quan trọng bẩm báo bệ hạ.
Thủy Hoàng Đế hít sâu một hơi, ổn định tâm tình.
- Tuyên Mông Nghị yết kiến!
Ông trầm giọng chiếu lệnh, chỉ là trong lòng cũng không khỏi có chút kỳ quái: Mông Nghị cầu kiến lúc này, chứ không phải là đã xảy ra chuyện gì rồi chứ?