Hình Đồ
Chương 283 : Ai thông minh hơn ai? (2)
Ngày đăng: 01:40 20/04/20
Trong đầu Điền Đô chợt “ông” một tiếng, cả người đều như mộng.
Điều này làm sao có thể…
Hôm qua còn nghe người ta nói Đô Úy Tứ Thủy còn đang chỉnh đốn và sắp
đặt tại Hà Khâu. Hơn nữa sứ giả của Lỗ huyện cũng vừa hôm nay rời khỏi
Bình Dương, cũng không nghe nói có dấu hiệu quân Tần có điều động. thế
nào thoáng cái quân đã đến dưới thành. Chẳng lẽ Lão Tần Nhân mời được
thần binh?
Điền Đô vẫn còn ngỡ ngàng, nhưng Lý Tả Xa lại rất tỉnh táo.
- Lão quản gia, có biết quân Tần có bao nhiêu binh mã? Chủ tướng là người nào không?
- Huyện trưởng phái người nói, binh Tần cẩu chia làm hai đường, từ Lỗ
huyện và Hà Khâu mà đến. Quân Tần ở cửa đông, chủ tướng hình như là Tiết quận úy, khoảng chừng hai ba nghìn người; mà chủ tướng ở cửa tây hình
như họ Lưu, người đông nghịt, cũng không rõ lắm có bao nhiêu binh mã.
Nhưng có người nói, tiên phong là một đội kỵ quân, khoảng chừng như là
hai ba trăm người. Bộ tốt vô số, nhất thời không nhìn rõ lắm. Huyện
trưởng cho người hỏi nên làm thế nào cho phải?
Lưu Khám tới!
Trong lòng Lý Tả Xa không khỏi lộp bộp một chút. Mặc dù có hoảng loạn,
nhưng lại cảm thấy vô cùng tò mò. Y rất muốn gặp Lão Bi - người lập
chiến công hiển hách ở Bắc Cương, đồng thời có thể phát minh ra giấy
viết đến tột cùng là nhân vật như thế nào. Đầu tiên là cho sứ giả đến
chinh ích Điền Đô, nhanh như chớp suất lĩnh binh mã, thần không biết quỷ không hay đến Bình Dương, mưu kế này thật không đơn giản. Mà quan trọng nhất là, Lưu Khám tạo ra mưu kế này chỉ sợ cũng là mới nghĩ ra.
Người như vậy, đến tột cùng là có bộ dáng gì đây?
Lý Tả Xa nghĩ tới đây liền cảm thấy hưng phấn. Y đấy Điền Đô một cái, nhẹ giọng nói:
- Yển Công, chúng ta lên thành nhìn xem?
- A, nên làm như thế, nên làm như thế!
Điền Đô cũng phản ứng lại, lập tức sai người mang giáp trụ và bảo kiếm
tới, cùng Lý Tả Xa đi ra đại trạch. Lúc ra khỏi cửa, Điền Đô đột nhiên
nhớ tới cái gì, quay sang lão gia nhân dò hỏi:
- Tử Phòng tiên sinh đâu?
- Dạ?
Lão gia nhân lúc đầu ngẩn ra, sau lại lắc đầu nói:
- Chưa thấy Trương tiên sinh… Sau bữa cơm tối, hình như Trương tiên sinh về phòng nghỉ ngơi, cũng không có xuất hiện.
Điền Đô nhíu mày thầm nghĩ: Đến lúc này rồi, thế nào lại không thấy cái bóng của Trương Lương ngươi?
Điền Đô này một khi cảm thấy thành kiến với người khác thì bất kệ đối
phương làm cái gì cũng đều thấy không vừa mắt. Nhớ lúc đầu, khi Trương
Lương mới đến Bình Dương nói chuyện với Điền Đô, Điền Đô nghĩ Trương
Lương giống như thần nhân, mà hôm nay thì sao? Nghĩ thế nào cũng thấy
Trương Lương không hay ho gì.
Y thấp giọng hỏi lão quản gia bên cạnh. Điền Đô lo lắng Lý Tả Xa không quen thuộc, liền phái quản gia tâm phúc đến giúp đỡ.
- Dị thường?
Lão quản gia nghi hoặc, liếc mắt nhìn Lý Tả Xa:
- Lão gia làm việc luôn rất cẩn thận, không lộ ra nửa điểm manh mối…
Nói đến những sự tình dị thường? Thật là lão nô không nghĩ ra được.
Thiếu Quân cũng biết, Bình Dương là con đường mà từ Đằng huyện đến Lỗ
huyện nhất định phải đi qua, mấy năm trước, Tứ Thủy Hoa Điêu thịnh hành, ở đây có không ít khách thương đi qua. Nhưng hai năm gần đây lại ít đi
nhiều… A, ta lại nhớ tới một chuyện.
- Chuyện gì?
- Một ngày trước khi Thiếu Quân đến, có một thương đội vào thành.
- Thương đội?
Lão quản gia gật đầu nói:
- Chuẩn xác mà nói là một hộ đội…. Ta biết hộ đội kia, chủ nhân tên là
Bành Việt, là người ở Cự Dã Trạch Triệu Vương Đình. Năm xưa từng là đầu
lĩnh giặc nước nổi danh ở Cự Dã Trạch, sau không biết như thế nào lại có quan hệ với Tứ Thủy Hoa Điêu, cho nên chuyển nghề, ngày trước là giặc
nước, nhanh chóng biến thân trở thành hộ đội hộ tống hàng hóa. Buôn bán
rất phát đạt, nhiều năm trước vẫn đi qua đây.
Nhưng hai năm
gần đây, việc buôn bán của họ càng ngày càng lớn, danh tiếng càng ngày
càng vang. Bành Việt cũng sẽ không tự áp tải hàng hóa nữa đi… Ngày đó
khi hộ đội vào thành, ta nhìn thấy Bành Việt cũng ở đó. Khoảng chừng
trên dưới một trăm người, mang hơn hai mươi chiếc xe nặng vào huyện
thành. Lúc đó lão nô còn cảm thấy kỳ quái, chút hàng hóa như thế, sao
lại phiền Bành Việt phải xuất mã?
Lý Tả Xa giật nảy mình, trừng mắt nhìn lão quản gia, đột nhiên hỏi:
- Quản gia, Bành Việt hiện nay có còn ở trong thành không?
- Hẳn là vẫn còn ở… chiều tối hôm qua, ta còn thấy người của hộ đội đang uống ở quán rượu.
- Trời ạ, không hay rồi!
Thoáng cái, tóc gáy Lý Tả Xa dựng hết cả lên, lớn tiếng quát dẹp đường:
- Có biết hộ đội đó đang dừng chân ở chỗ nào không?
- Đương nhiêu biết!
- Nhanh đưa ta đi đến… Người đâu, lập tức đi tìm Yển Công, nói Tần cẩu tử đã ẩn nhập vào thành Bình Dương rồi!
Lý Tả Xa dứt lời, lôi lão quản gia lên xe.
Đột nhiên, nghe thấy hướng Đông Môn truyền đến một tiếng kêu kịch liệt, sau đó là ánh lửa ngút trời, có người cao giọng la lên:
- Địch tập kích, địch tập kích… Tần cẩu tử đánh vào thành rồi!