Hình Đồ
Chương 284 : Đáng hay không đáng? (1)
Ngày đăng: 01:40 20/04/20
Cửa Đông thành Bình Dương lửa cháy bốc lên. Các loại vật tư chất đống
trong thành đều bị lửa lớn đốt cháy. Ánh lửa cao ngút trời làm cả vùng
như trong biển lửa. Trong không khí mù mịt, mùi hôi hám nồng nặc cộng
với mùi máu tươi tràn ngập ở cổng thành, làm cho mọi người cảm giác
không thể thở nổi.
Một đại hán vạm vỡ cao khoảng tám thước,
cầm trong tay một cây trường thương dài sáu thước, to bằng cổ tay, màu
đen đang tung hoành trong đoàn người. Y mặc hủy bì giáp màu đen, đầu cài truy kế, ngực đen bóng, trong ánh lửa hiện ra một màu tím quỷ dị, bên
má, râu cứng như thép, mắt trợn tròn như hổ, hô lớn, trường mâu tung bay như giao long rời biển, nhanh như gió, tạo nên từng vệt sáng. Mỗi lần
xẹt qua, chỉ thấy cắt ngang máu thịt, mỗi lần tàn ảnh bay ra lại mang đi một tính mệnh.
- Bành Việt Cự Dã ở đây, người ngăn cản ta… chết!
Theo tiếng sấm ầm vang, trường mâu đen nhanh như chớp đâm ra, đánh một tên quân tốt ngăn cản trước y bay ra ngoài.
Bành Việt quát lớn, vẻ mặt dữ tợn, trong ánh lửa càng lộ sát khí đáng
sợ. Phía sau y, bảy tám mươi thanh niên khỏe mạnh cầm trong tay những
lưỡi dao sắc bén, như hổ xông vào bầy dê. Quân tốt canh giữ ở cửa Đông
mặc dù muốn ngăn cản nhưng đột nhiên thấy đám người Bành Việt xuất hiện, sau đó lửa lớn hừng hực làm cho mọi người hoảng loạn. Mấy trăm người bị bảy tám mươi người đánh lui về phía sau, trong nháy mắt, đại hán đã dẫn người xông lên thành lâu, song phương hỗn chiến chém giết cùng một chỗ
rất ác liệt.
Cùng lúc đó, lại có ba bốn mươi thanh tráng dưới sự chỉ huy của một người Hồ, hốc mắt hõm sâu, xương gò má nhô ra, hướng phía cửa thành đánh tới. Toàn bộ cửa Đông tiếng kêu la rung trời. Chỉ
nghe thấy những tiếng kêu thê lương kèm theo tiếng binh khí va chạm
nhau, quanh quẩn trong không trung.
Mà quân Tần ngoài thành, trong nháy mắt khi xuất hiện lửa cháy cũng bắt đầu công kích Bình Dương.
Ngoài cửa Đông vốn có khoảng bảy tám trăm người đóng quân, trên lý
thuyết mà nói hoàn toàn có thể bảo vệ toàn bộ cửa thành nhưng mà lúc này lại có vẻ như đang lấy chứng chọi đá. Cùng lúc bị đám người Bành Việt
quấn lấy, lại vừa phải ngăn cản sự công kích của quân Tần. Kết quả là,
toàn bộ cửa Đông trở nên hỗn loạn.
Đến khi Lý Tả Xa dẫn người tới, thế cục ở cửa Đông đã khó có thể khống chế.
- Trời đã bỏ chúng ta. Trời đã bỏ chúng ta.
Lý Tả Xa ngồi trên xe ngựa, không khỏi ngửa mặt lên trời thở dài. Cục
diện tới bước này, nếu như một lần nữa không thể khống chế được cửa
Đông, thành Bình Dương đã không có khả năng cứu vãn được nữa. Trong
ngoài bức bách, sĩ tốt Bình Dương bị đối phương đánh cho tan tác, muốn
khống chế cửa Đông, dễ như vậy sao? Triệu tập nhân mã từ Tây thành sang? Nhưng vấn đề ở chỗ, bên ngoài cửa Tây lại có lão Bi đang nhìn chằm
chằm.
bộ hạ công kích đến cuối cùng. Chỉ nghe một trận tiếng động, chỉ thấy
lưới sắt sau cửa thành chậm rãi kéo lên.
Không tốt rồi!
Thiên cân áp bị kéo lên, cửa thành khó có thể bảo toàn rồi.
Không đợi Lý Tả Xa hạ lện công kịch, Lâm Tô đang ở trong hốc cửa thành
đã lén di chuyển đến cửa thành, đồng thiêu trong tay đánh bay then cửa,
liền la lớn:
- Các huynh đệ, ngăn cản phản tặc. Đợi ta mở cửa thành, đón đại quân vào thành.
- Ngăn y lại, ngăn y lại.
Lý Tả Xa hổn hển, tay lôi ra một thanh trường cung.
Giương cung cài tên, nhắm ngay Lâm Tô đang một mình tiến lên. Lực chú ý của Lâm Tô đều tập trung tại then cửa nên không kịp né tránh bị trúng
mũi tên ngay giữa lưng.
Gã kêu lên một tiếng đau đớn, hai mắt trợn tròn, hai tay cố sức, kéo thanh then cửa ra.
Cửa thành, mở rộng!
Tiếng hô vang vọng đất trời, quanh quẩn trên không trung.
Lý Tả Xa không khỏi thầm than một tiếng: xong rồi…
Cửa thành vừa mở ra, thế cục này cũng vô pháp vãn hồi. Kế sách bây giờ, chỉ có là mở một đường máuv chạy trốn khỏi Bình Dương, làm lại dự tính
khác.
- Đứng vững, đứng vững cho ta!
Binh mã trong thành Bình Dương, trong nháy mắt khi cửa thành mở rộng, dường như bay
mất hồn phách, cũng không cách nào tổ chức phản kích lại.
Cũng may cửa thành không lớn, quân Tần dũng mãnh vào trong cũng khó ngay lập tức thi triển ra, mười mấy tên thân tín dây dưa một chỗ với sĩ tốt
Bình Dương, che chở Lý Tả Xa liên tục lui về phía sau. Nhưng giờ Bình
Dương đã rơi vào hoảng loạn, nên đi theo hướng nào? Lý Tả Xa vừa đánh
vừa lui, trong lòng thầm hỏi: Yển công đã xảy ra chuyện gì? Vì sao đến
giờ còn không có xuất hiện? chẳng lẽ đã gặp phiền phức?
Đôi khi, loại trực giác này khiến người ta cảm thấy sợ hãi.