Hình Đồ

Chương 304 : Thủy Hoàng Đế đông tuần (2)

Ngày đăng: 01:40 20/04/20


Tuy rằng Lưu Bang là phạm nhân, nhưng những tên quan lại này đối với

hắn vẫn có thể coi là kính trọng. Đều là những người từ tầng lớp thấp,

được Trang Bất Thúc nhắc nhở, các quan lại cũng có thể nhớ kĩ bốn người Lưu Bang trong nhà lao.



Một vị quan lại lớn tuổi, bưng bốn bát cơm đặt ở cửa nhà lao.



- Lưu Quý à, các ngươi cũng ăn chút gì đi... Đình Trưởng nói đúng, vào Đại Trạch Nãng Sơn rồi, trước khi đến Huyện Tương, có muốn ăn cơm nóng cũng khó. Ngươi cũng đừng lo lắng quá, dù sao cũng không làm chuyện gì sai, đợi đến huyện Tương rồi nói rõ ràng ra là được.



- Cảm ơn Trần Lão đầu!



Lư Quán đang nói chuyện, bên ngoài đem cơm vào, đặt trước mặt Lưu

Bang, sau đó lại đưa cho Chu Bột và Chu Hà mỗi người một bát. Lư Quán

tay bưng bát cơm, ngồi xổm bên cạnh cửa nhà lao, há miệng định ăn.



Nhưng đúng lúc này, Chu Bột bỗng nhiên nói một câu:



- Quán, đừng ăn vội!



- Sao vậy?



Lưu Bang bên cạnh đang định ăn, nghe thấy câu nói này của Chu Bột, ngẩng đầu lên nhìn y đầy nghi hoặc.



- Đại ca, đợi bọn họ ăn xong trước đã, chúng ta hãy ăn!



Chu Bột nói, ánh mắt lơ đãng nhìn thoáng qua phía bên ngoài nhà lao.



- Ý ngươi là...



- Ta không biết!



Chu Bột khẽ nói:



- Đại ca bỗng nhiên gặp nạn, chuyện vốn là bình thường, bọn ta phải cẩn thận mới phải.



Lưu Bang suy nghĩ một chút:



- Ngươi nói cũng có lí!



Tuy rằng trong lòng rất không vừa lòng, nhưng Lưu Bang đã nói như vậy, Lư Quán cũng đành bỏ bát cơm xuống, khẽ lầm bầm mấy câu.



Ngoài cửa đại lao, các quan lại ăn ngấu nghiến một cách ngon lành. Mấy

người Lưu Bang bụng sôi lên òng ọc, không nhịn được nuốt nước bọt. Thấy bọn quan lại ăn xong, Lư Quán không nhịn được nói:



- Lão Chu,

đừng có nghi thần nghi quỷ nữa. Ngươi xem, bọn chúng sắp ăn xong rồi,

nếu chúng ta còn không ăn, cơm sẽ nguội mất.



- Quán, đợi chút đã!



Cổ họng của Chu Bột run run, y nuốt nước bọt.



- Ta mặc kệ, các ngươi không ăn, nhưng ta đói lắm rồi, ta ăn!



Lư Quán vừa nói, vừa bưng bát cơm từ dưới đất lên, đang định ăn. Lưu Bang đột nhiên nắm lấy cánh tay của Lô Quán, khẽ nói:



- Quán, nhìn bên ngoài kìa.



Lời nói của Lưu Bang, Lư Quán không thể không nghe. Quay đầu lại xem, chỉ thấy bọn quan lại vừa nãy đang ăn ngấu nghiến, ai nấy lảo đảo,

giống như là uống phải rượu vậy, rất nhanh ngã lăn xuống đất. Lư Quán

không khỏi giật mình, trong lòng thấp thỏm:



- Trong cơm này có vấn đề?


- Tiểu nhân cũng chỉ là nhất thời tham tiền, bị người ta mê hoặc... A, tiểu nhân nhớ ra rồi, có người nói, anh hùng, ngươi chặn việc tốt của người khác nên mới định giết ngươi. Tiểu nhân nhận dược tiền, cũng

không hỏi nhiều. Nhưng có cảm giác rằng, người đó là người trong quan

phủ.



- Lưu Khám, chắc chắn là thằng con Lưu gia rồi !



Lư Quán không nhịn được chửi ầm lên.



Nhưng Lưu Bang lắc đầu:



- Không thể nào... Lưu Khám bây giờ là Đô úy Tứ Thủy, bổng lọc hai

nghìn thạch, gần như cùng cấp với Quận thủ. Hắn muốn giết ta, hà cớ phải dùng thủ đoạn này? chặn đường của người khác? Mấy năm này, ta luôn ở

huyện Bái, sao có thể chặn đường của người khác? Trừ phi...



Y nói đến đây, đột nhiên im lặng.



Chu Hà khẽ nói:



- Lý PHóng!



Hình như chỉ có người này... Y ở huyện Bái, mặc dù không được coi là

người cấp trên, nhưng ít nhiều, cũng có mối quan hệ rộng với nhiều

người.



Đặc biệt là bọn du côn này, đa số đều là nghe theo sự sắp đặt của Lưu Bang.



Lý Phóng cũng rất đau đầu với chuyện này, mấy lần đều muốn loại bỏ Lưu Bang, cuối cùng cũng dừng tay rồi. Đặc biệt là sau khi Phàn Khoái làm Huyện úy, Lý Phóng càng không yên tâm với y. Đến cả Phàn Khoái cũng

nghe lời của Lưu Khám... Xem ra, Lưu Bang và Huyện lệnh, có gì khác

nhau chứ?



Lúc này Trang Bất Thúc kéo tay Lưu Bang đi ra một bên.



- Đại ca, xảy ra chuyện rồi!



- Chuyện gì?



- Tuyệt đối không thể đi huyện Bái!



Trang Bất Thúc hít một hơi sâu, bình tĩnh một chút:



- Nếu như bây giờ huynh đi huyện Bái, là con đường chết.



- Xin chỉ giáo?



Lưu Bang nhất thời quá sợ hãi, vội vã nắm lấy cánh tay Trang Bất Thúc, vộ vàng hỏi.



Trang Bất Thúc nói:



- Ta vừa đi vào trong huyện Nãng Sơn thay đổi Quan Điệp, từ trong

miệng của Huyện thừa huyện Nãng Sơn nhận được tin... Phì Công tử đã xảy ra chuyện rồi!



- Phì Công Tử?



Ban đầu Lưu Bang

không có phản ứng gì, có chút nghi hoặc nhìn Trang Bất Thúc. Nhưng, y

rất nhanh đã phản ứng lại, Phì công tử mà Trang Bất Thúc nói, chính là

con trai cả Lưu Phì của y. Trong lòng hồi hộp, y vội vã hỏi:



- Lưu Phì? Lưu Phì nó xảy ra chuyện gì?