Hình Đồ

Chương 305 : Thủy Hoàng Đế đông tuần (3)

Ngày đăng: 01:40 20/04/20


- Nghe nói, Phì công tử cấu kết với bọn đạo tặc ở huyện Thích, đã bị

liệt vào danh sách phản tặc. Đại ca sở dĩ bị bắt, chính là vì nguyên

nhân này. Phụ mẫu huynh trưởng của đại ca, còn có chị dâu, đều bị bắt

lại và áp giải đến Lâu Thương.



Áp giải đến Lâu Thương?



Lưu Bang đầu tiên hơi căng thẳng, sau đó chợt tỉnh táo lại:



- Cái này cũng không có gì... Đô Úy Tứ Thủy vốn phụ trách việc hình

ngục của hai quận Tứ Thủy và Đông Hải, cộngthêm thằng con Lưu gia trước đây đã từng dẹp loạn Tam Điền ở Thái Bình, chuyện này là do hắn tiếp

nhận cũng không phải là không hợp lý . Hơn nữa, nếu như do Lưu Khám tiếp nhận, nói không chừng sẽ không có chuyện gì... Khà khà, nói như vậy,

hai nhà chúng ta là thân thích. Nếu như hắn không muốn một nhà mẹ vợ của hắn chết, chắc chắn sẽ nghĩ cách giải vây cho ta. Không có chuyện gì

đâu. Chuyện này không đáng gì.



Y nói rất nhẹ nhõm, Trang Bất Thúc chỉ cười gượng lắc đầu.



- Đại ca, chuyện là ở chỗ, Lâu Thương này thay thế cấp trên!



- Xin chỉ giáo?



- Phì công tử dẫn người tập kích trên đường, tập kích xe chở từ... Nhưng nó chỉ cứu Tứ gia thôi!



- Cái gì?



Lúc này Lưu Bang không thể nhẹ nhõm được nữa. Nếu như nói lúc trước

Lưu Phì cấu kết với đạo phỉ, bị liệt vào danh sách phản tặc, Lưu Khám

còn có thể giải thoát khỏi vụ này. Nhưng tập kích xe chở tù, chuyện này là chuyện lớn. như vậy, đồng nghĩa với việc chứng tỏ Lưu Phì là phản

tặc.



- Nghịch tử chết tiệt, nghịch tử chết tiệt!



Lưu Bang giậm chân đấm ngực, Chu Bột và Tiêu Hà đứng bên cạnh khẽ khuyên bảo.



Trang Bất Thúc do dự một lát:



- Đại ca, không chỉ như vậy đâu... Lúc Phì công tử tập kích xe chở tù, đã làm cho các quan lại hộ tống xe bị thương... Còn nữa, còn nữa... nó còn làm bị thương chị dâu. Nghe Huyện thừa ở Nãng Sơn huyện nói, chị

dâu đã không chữa trị được, đã ra đi ngay hôm đó rồi!



Lần này, cả hai người Chu Bột và Chu Hà đều ngẩn người.



Lưu Bang càng há to miệng, hơn nửa cười gượng một tiếng rất lâu:



- Tên nghịch tử này, không hại chết ta không được sao?



- Đô Úy Tứ Thủy vì chuyện này đã rất tức giận, thông báo tới tất cả

các quan lại gần bốn quận điều tra tung tích bọn người này. Còn về

chuyện khác, người đó không nói thêm nữa, ta cũng không dám hỏi nhiều.



À, còn một chuyện nữa... Lữ gia vì cái chết của chị dâu, đã tuyên bố

hủy bỏ hôn sự của đại ca và chị dâu. Cho nên, ta đoán rằng lần này đại

ca đi huyện Bái chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm. Bây giờ, đại ca lại giết Kỳ Đình Đình Trưởng ở chỗ này, khác gì giết quan tạo phản! Tội danh này,

sao có thể rửa sạch? Cứ coi như Đô úy tứ thủy đó giúp huynh, đến lúc đó, cũng sẽ khoanh tay đứng nhìn.



Lưu Bang lúc này trong đầu đã trống rỗng.



- Đại ca, chúng ta cứ rời khỏi nơi này đã, rồi tiếp tục tính toán.



Hầu như tất cả mọi người đều không chú ý tới, từ đầu tới cuối, Lưu

Khám không hề hỏi thăm sự tình của phụ mẫu. Có thể là không để ý, cũng

có thể là cố tình bỏ qua. Nhưng những người này đều biết, Lưu Bang và

phụ mẫu của y quan hệ cũng không tốt lắm.
chuyến, thăm hỏi tứ thúc của Ba Mạn - Ba Cức. Phụ mẫu của Ba Mạn đã

mất, nhị thúc tam thúc không thừa nhận nàng, mấy người bác đều ở vùng

khác.



Người thân duy nhất của nàng hiện giờ chính là Ba Cức.



Khám phu nhân và Ba Cức làm chủ, quyết định hôn sự của Lưu Khám và Ba Mạn.



Chỉ chờ qua ngày chịu tang, hai người sẽ lập tức thành thân. Hơn nữa, cửa hàng người Ba bây giờ ở Ba Thục chính là bước ngoặt quan trọng. Chỉ cần Ba Mạn có thể đứng vững gót chân ở Thục Quận, sau đó sẽ dễ dàng

hơn nhiều. Đối với Ba Mạn mà nói, một năm nay, là một năm vô cùng quan trọng.



Cho nên sau khi ở Lâu Thương ba tháng, Ba Mạn và Lưu Khám lưu luyến không rời mà xa cách, quay lại quận Thục.



Loáng một cái, đã đến tháng chín.



Ngày này, Lưu Khám đang xử lí công vụ, bỗng nhiên bên ngoài có Tiết Âu bẩm báo:



- Bẩm Đô Úy, Doanh quận thủ phái người đến cầu kiến.



Lưu Khám buông cây bút trong tay, không khỏi cảm thấy kinh ngạc.



Mười ngày trước, hắn vừa từ huyện Tương trở về, Doanh Tráng đột nhiên phái người đến, lại có chuyện gì sao?



- Mau mời vào!



Lưu Khám đứng dậy, bước ra khỏi thư phòng. Một lát sau, thấy một thanh niên rảo bước đi vào.



À, hóa ra là con trai của Doanh Tráng – Doanh Hoạch.



Doanh Hoạch này, tuổi tác còn kém Lưu Khám hai tuổi, nay đang nhiệm

chức Trường Lại dưới trướng Doanh Tráng, là một thanh niên hào sảng.



Lưu Khám cười tiến lên phía trước nghênh đón:



- Hoạch huynh đệ, sao hôm nay lại có thời gian đến Lâu Thương làm khách?



Doanh Hoạch vội vàng hành lễ:



- Khởi bẩm Đô úy, Doanh Hoạch phụng mệnh gia phụ, mời Đô Úy lập tức

chuẩn bị, trong vòng năm ngày, hội tụ với gia phụ ở huyện Tương.



Lưu Khám ngẩn người:



- Hội tụ?



Doanh Hoạch tiến lên một bước, khẽ nói:



- Lưu đại ca, có điều huynh chưa biết. Ngày một tháng mười, bệ hạ đi

tuần phía đông... Lần tuần thú này, quy mô có chút long trọng. Những

quan viên chủ yếu ở những vùng Tam Xuyên, Nãng Quận, Dĩnh Xuyên, Tứ

Thủy, Tiết Quận đều phải đến Huỳnh Dương hậu giá.



Đô Úy cũng ở trong danh sách này, bây giờ sứ giả đã ở huyện Tương, gia phụ bảo ta

đến nói cho huynh, lập tức chuẩn bị đến hậu giá.



Thủy Hoàng đế đông tuần?



Lưu Khám không khỏi ngẩn người.



Nhưng điều khiến hắn kinh ngạc, đồng thời cũng khiến hắn cảm thấy hưng phấn, chính là: Hắn, đã có được tư cách hậu giá!