Hình Đồ
Chương 326 : Mật nghị ở Lang Gia (1)
Ngày đăng: 01:41 20/04/20
Trong trí nhớ mơ hồ của Lưu Khám, loáng thoáng nhớ lại khi Tần Hán giao tranh, có một người là vương tử Anh.
Vương tử Anh, cũng không phải nói gã họ Vương. Người này là đời thứ ba
của Tần, tên là Anh. Bởi vì đến cuối đời Tần, người này là Tần vương, do đó được gọi là vương tử Anh. Chuẩn xác mà nói, gã chính là Doanh Anh.
Một vài sách ở hậu thế có nói, Doanh Anh là nhi tử của Doanh Phù Tô,
cũng là chất tử đời thứ hai của Tần Hồ Hợi.
Đối với cách nói
này, Lưu Khám đặc biệt không tin. Thái độ nghiên cứu học vấn của các nhà sử học hậu thế… thật là cao minh. Nếu Doanh Anh là nhi tử của Doanh Phù Tô, vậy thế hệ thứ hai của nước Tần bức tử Phù Tô, lại như thế nào có
khả năng buông tha Doanh Anh? Phải biết rằng, lúc Hồ Hợi kế vị, đã đại
khai sát giới, đem tôn thất Doanh thị giết sạch sẽ. Các ca ca tỷ tỷ của
y, không một ai lọt lưới, thậm chí còn bị ngũ mã phanh thây.
Doanh Anh nếu là nhi tử của Phù Tô, chẳng phải là mầm họa lớn của Hồ
Hợi. Y theo tính tình của Hồ Hợi, không đem Doanh Anh bầm thây vạn đoạn, đã là thiên đại ban ân rồi, như thế nào lại có thể dễ dàng tha cho
Doanh Anh sống? Cho nên khẳng định Doanh Anh không phải là nhi tử của
Phù Tô. Hơn nữa, Thủy Hoàng Đế hiện nay còn chưa đến năm mươi, đăng cơ
từ năm mười ba tuổi, tranh đấu với Lã Bất Vi, đến năm hai mươi tuổi rốt
cục cũng ngồi ổn trên vương vị. Cũng năm đó, Phù Tô sinh ra… Phù Tô hiện tại hai mươi tám tuổi, Doanh Anh nhìn bề ngoài cùng độ tuổi với Phù Tô, như vậy hai người sao có thể có quan hệ huyết thống? Theo kinh nghiệm
của bản thân về rất nhiều việc, nên đối với các sử học gia của hậu thế,
Lưu Khám thực sự là bội phục vô cùng.
Bách Lý Thuật giải
thích lai lịch của Doanh Anh cho Lưu Khám. Cuộc đời Thủy Hoàng Đế có ba
huynh đệ, trong đó có hai người là nhi tử của Triệu Cơ, lúc còn nhỏ thì
đã bị Thủy Hoàng Đế giết chết. Chính xác là hai đứa trẻ cùng mẹ khác cha với Thủy Hoàng Đế, cũng không phải huynh đệ. Chân chính huynh đệ có
huyết mạch của Doanh thị chỉ có một, đó chính là một công tử cùng cha
khác mẹ với Thủy Hoàng Đế.
Phụ thân của Doanh Anh chính là
Doanh Thành. Quan hệ của Doanh Thành và Thủy Hoàng Đế cũng không tốt. Dù sao, những năm tuổi thơ của Thủy Hoàng Đế vẫn sinh sống tại nước Triệu.
Ban đầu, Tần Trang Tương vương bị bệnh nguy kịch, lập Doanh Chính làm
Tần vương. Thái hậu Hoa Dương phu nhân lại cho rằng huyết thống của
Doanh Chính không thuần khiết, cho nên dự định lập Doanh Thành làm vương tử. Tuy rằng đến cuối cùng, Thủy Hoàng Đế kế thừa vương vị, thế nhưng
cũng sinh lòng kiêng kỵ đối với Doanh Thành. Mà Doanh Thành, sau khi
Thủy Hoàng Đế đăng cơ, cũng không phải là rất phối hợp.
Năm Tần vương Chính thứ tám (năm 239 trước CN) Doanh Thành mười tám tuổi phụng mệnh đem quân phá Triệu.
Lời này vừa ra khỏi miệng, Cáp Vô Lương lập tức ý thức được không ổn.
Đây chính là tội danh bàn luận về chủ thượng, nếu bị người khác biết, lại phải chịu không ít khổ sở.
Y quay đầu nhìn lại, lại ngoài ý muốn phát hiện Lưu Khám tựa hồ như
không có nghe thấy lời nói của y, chỉ thấy Lưu Khám cất bước đi tới
doanh trướng, nhắc rèm đi vào. Trong trướng, ánh sáng âm u, hàng đống
tạp vật. Lưu Khám đi tới bên người Hoàng Nhất Phẩm, ngồi xuống bên cạnh
người, vươn tay xem mạch đập của Hoàng Nhất Phẩm. Hoàn cảnh này, tao ngộ này, thương thế này… nếu đổi lại là một người khác sợ là đã chết rồi.
Nhưng Hoàng Nhất Phẩm vẫn sống, mạch đập dù rất nhẹ nhưng cũng coi như vẫn còn đập.
Đây chắc là do bọn Cáp Vô Lương âm thầm chăm sóc. Cái gọi là một con
ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, thấy đồng liêu hình dáng như vậy, trong lòng
khẳng định sẽ không dễ chịu.
- Bảo thái y đến khám và chữa bệnh một chút đi.
Lưu Khám nhẹ giọng nói:
- Nếu tiểu công tử trách tội, một mình ta sẽ gánh chịu thay. Lát nữa ta sẽ viết một phương thuốc bổ hư, chăm sóc cẩn thận.
- A…
Cáp Vô Lương nghe vậy, không khỏi kích động một trận. nhưng y vẫn còn có chút lo lắng, nhẹ giọng nói:
- Lang trung, không phải là ta… Tiểu công tử gần đây tính tình rất tàn
bạo, cổ quái. Nếu bị y biết, chắc chắn sẽ cho rằng ngài vượt mặt y, sẽ
không vui.
- Không vui thì thế nào, tốt xấu cũng vì Bệ hạ ra
sống vào chết. Nếu nhận được kết quả ấy, các huynh đệ sẽ nghĩ như thế
nào? Sao có thể vẫn vì bệ hạ mà xuất lực? Tiểu công tử muốn trách tội
ta, giỏi lắm thì tước đi tước vị của ta bãi đi chức quan của ta… Hắc,
cùng lắm thì về nhà buôn bán, sợ cái gì?
Lưu Khám ngồi xổm xuống, vỗ vỗ vai Hoàng Nhất Phẩm, không nói thêm gì, xoay người ra khỏi trướng.