Hình Đồ

Chương 328 : Bắc Quảng Võ quân (1)

Ngày đăng: 01:41 20/04/20


Mưa vẫn lớn như cũ.



Giống như là toàn bộ sông Ngân Hà đều đổ

xuống, không có dấu hiệu dựng lại, trái lại càng ngày càng lớn, càng

ngày càng cuống bạo, thỉnh thoảng lại thêm sấm chớp, nương theo trong

đó.



Cuồng phong bạo ngược, tàn sát bừa bãi…



Xa xa tiếng sóng biển gầm gừ, càng đinh tai nhức óc.



Trong hành dinh, thủ vệ vẫn sâm nghiêm như cũ. Ở đây hiếm thấy một cơn

lốc mạnh như vậy, cho dù là trung úy quân tinh nhuệ, cũng không thể

buông lỏng. Triệu Cao khoác áo tơi nón lá, mang một cái lạp, đứng ở một

bên tiểu trướng.



Hai gã Xa sĩ Trung xa phủ đứng cách lão

chừng hơn chục bước, mặc trang phục giống Triệu Cao. Một người nội thị

cầm trong tay đèn trúc, khoác áo tơi từ bên ngoài đi tới. Gã dừng bước

trước mặt Triệu Cao, cung kính hành lễ sau đó lấy một khối yêu bài đưa

cho Triệu Cao.



Trong hành dinh này, ba bước có một tốp, năm

bước có một trạm canh gác, nếu không có yêu bài, dù là nhân vật như đám

người thừa tướng Lý Tư cũng mơ tưởng tùy ý đi lại. Triệu Cao tiếp nhận

lệnh bài, trên mặt lộ vẻ tươi cười.



- Đồ đã đưa qua chưa?



- Phủ lệnh yên tâm, nô tàiài đã đem đồ đưa qua rồi.



- Trên đường đi có gặp người nào không?



Nội thị suy nghĩ một chút, lắc đầu nói:



- Thật ra không có… dọc đường đi nô tài rất cẩn thận. Mưa gió lớn như

vậy, đám vệ sĩ tuần thị cũng không nghiêm mật như bình thường, cho nên

không gặp phải ai, rất thuận lợi trở về.



- Vậy ngươi có từng lộ mặt không?



- Cũng không có, lúc nô tài giao đồ, đã dùng trúc đăng giấu xuống, đứng ở một nơi bí mật gần đó.



Triệu Cao rất thỏa mãn gật đầu:



- Tiểu Tam, làm rất tốt!



- Vì Phủ lệnh mà dốc sức, nô tài làm sao dám không cẩn thận?



- Vậy trở về nghỉ ngơi đi, sẽ cho người mang thưởng tới cho ngươi.



- Vâng, đa tạ Phủ lệnh!


Nhưng lúc lên bờ, Lưu Khám ngoài ý muốn lại phát hiện, số lần Doanh Quả ra vào đại trướng của Thủy Hoàng Đế càng tăng lên.



Phải biết rằng, trước đây Doanh Quả tuy rằng có thể tự do ra vào đại

trướng, thế nhưng lúc Thủy Hoàng Đế xử lý công vụ, bất kể người nào ngay cả nàng lại càng phải cẩn thận.



Nhưng hiện tại, việc hạn chế số lần Doanh Quả tới đại trướng, tựa hồ đã bị bãi bỏ.



Trong lòng hắn không khỏi cảm thấy kỳ quái!



Nhưng việc của hoàng gia, hắn sao lại có thể nhúng tay hỏi đến?



Ngày hôm nay, Doanh Quả gọi Cáp Vô Lương tới đại trướng của Thủy Hoàng

Đế. Lưu Khám vẫn như bình thường, mang theo Lưu Tín tuần thị xung quanh

doanh.



Khi đi ngang qua tiểu trướng của Hồ Hợi, Lưu Khám bất ngờ nhìn thấy Triệu Cao từ trong đó đi ra.



Theo đạo lý mà nói, Triệu Cao từng là lão sư của Hồ Hợi, bình thường

hai người đi lại tương đối gần, ra vào doanh trướng của Hồ Hợi cũng

không có gì kỳ quái.



Nhưng lúc Triệu Cao nhìn thấy Lưu Khám,

thái độ khác thường gật đầu với Lưu Khám, còn nở một nụ cười. Ít nhiều

cũng làm cho Lưu Khám cảm thấy kỳ quái!



Phải biết rằng, từ

khi ở Trữ La sơn, Triệu Cao vừa gặp Lưu Khám sẽ không có chút sắc mặt

hòa nhã nào. Đôi khi, tuy rằng trưng ra khuôn mặt đón chào, nhưng trong

giọng nói âm dương quái khí luôn làm Lưu Khám rất khó chịu. Vậy mà lúc

này đây, Triệu Cao lại cười đến rất xán lạn.



Thậm chí, xán lạn tới mức làm cho Lưu Khám dựng tóc gáy.



Lão này cười rất cổ quái!



Đây là ý nghĩ bản năng đầu tiên xuất hiện trong đầu Lưu Khám… Triệu Cao rất khách khí tiến lên, làm một hành động chào xã giao với Lưu Khám,

sau đó rời đi.



- Tín, ngươi có thấy cổ quái hay không?



Lưu Khám nhịn không được nhẹ giọng hỏi Lưu Khám. Trong nội doanh này,

ngoài Lưu Tín ra, Lưu Khám ngay cả một người nói chuyện cũng không có.

Cho dù là Cáp Vô Lương, Bách Lý Thuật ngoài biểu hiện thì đối với hắn vô cùng hữu hảo, nhưng tri nhân tri diện bất tri tâm, có một số việc chỉ

nên để ở trong lòng, không thể nói ra ngoài.



Lưu Tín tuy rằng ngốc nghếch, nhưng cũng rất cẩn thận. Điều nói ra với cậu, tuyệt đối sẽ không truyền ra ngoài…



Vốn hắn cũng không trông cậy vào việc Lưu Tín sẽ trả lời. Vậy mà lúc này đây, Lưu Tín lại mở miệng:



- Nhị thúc, có cổ quái!