Hình Đồ
Chương 373 : Cự hùng xuất kích (1)
Ngày đăng: 01:42 20/04/20
Lữ Tu cố gắng chống đỡ trở về nhà. Tự tay mình chém đầu huynh trưởng,
nên đối với chuyện ngoài thành Lâu Thương, nàng không còn tâm trạng để
tâm tới nữa. Về phần những người bị vây ở trong Ủng thành, nàng cũng
chẳng thèm để ý. Dưới tình huống "úng trung tróc miết" như vậy mà không
đánh hạ được quân Tần Gia, Lâu Thương cũng không thủ vững được, vậy thì
tốt nhất đầu hàng đi. Trần Bình, Khoái Triệt, Lữ Thích Chi....tất cả đều tự sát tập thể đi, còn đánh làm gì nữa?
Về đến nhà, Lữ Tu
không chống đỡ được nữa, nàng thấy trời đất quay cuồng ngã xuống đất. Lữ Trạch là huynh trưởng của nàng, khi còn bé từng bế nàng chơi đùa, yêu
thương chiều chuộng nàng, nhưng hôm nay lại chết dưới tay nàng.
Lữ Tu có thể không giết Lữ Trạch, nhưng vào thời điểm loạn lạc này,
nàng không nghĩ ra được biện pháp nào tốt hơn để ổn định nhân tâm Lâu
Thương. Để có quyết định này, nàng đã rất nhiều ngày không ngủ được,
không ăn được. Vào giây phút giơ thanh kiếm sắc bén lên chém thủ cấp Lữ
Trạch, trong lòng Lữ Tu cảm thấy nhẹ nhõm rất nhiều, nhưng sau đó là một sự đau đớn thấu tận tâm can, mà hết thảy, nàng không muốn để người khác nhìn thấy.
Lữ Tu ngất xỉu làm Thích Cơ sợ hãi.
- Phu nhân ngất rồi, phu nhân ngất rồi.
Tiểu cô nương thất kinh gọi to, người trong phủ lập tức hốt hoảng lao
ra, nhưng lại không biết nên làm gì cho phải. Sự hoảng loạn kinh động
đến Khám phu nhân ở bên trong. Bà dẫn theo phu phụ Lưu Cự và Vương Cơ
vội vã đi tới.
- Sao a Tu lại ngất vậy?
Khám phu
nhân cũng không rõ đã xảy ra chuyện gì, thấy tình huống như vậy, trong
lúc nhất thời cũng luống cuống. Lữ Tu không nói chuyện về Lữ Trạch cho
bà biết, điều này sẽ làm bà đau lòng, tất cả mọi chuyện đều được che
giấu không nói cho bà biết. Khám phu nhân biết hôm nay có đám binh tặc
đánh chiếm Lâu Thương, nhưng lại không hề biết bao phức tạp rối rắm ở
trong đó.
Thích Cơ khóc, nói lại sự việc cho Khám phu nhân nghe. Bà nghe xong không khỏi sợ hãi:
- Vì sao không ai nói sự việc này cho ta biết?
Mà lúc này Vương Cơ lại đổ thêm dầu vào lửa, ghé tai gã nói nhỏ:
- Cự, huynh ở bên ngoài giết càng nhiều người, muội và mẫu thân càng an toàn.
Một câu nói này đủ để cho Lưu Cự gạt phăng tất cả mọi cố kỵ.
Cát Anh không thể nào ngờ được Tần Gia lại thất bại thảm hại đến như
vậy, nhanh như vậy! Tám ngàn binh mã bị giết chết phân nửa, còn lại thì
chạy trốn hết. Đợi khi y thu nạp lại tàn binh bại tướng, lúc kiểm kê
phát hiện tám ngàn người của Tần Gia hầu như chỉ còn lại phân nửa. Sau
khi hỏi rõ ràng mọi chuyện, Cát Anh không khỏi liên tục cười khổ, tên
Tần Gia này bị thế là đáng rồi.
Lâu Thương dễ dàng bị hạ hay sao?
Không nói đến Lữ Tu, đó là vợ của Lưu Khám, dù là Lữ gia đồng ý, thì
Trần Bình, Khoái Triệt, Chung Ly Muội, Nhâm Ngao... đều là những người
cùng sinh ra tử với Lưu Khám đã dùng máu để tạo nên giao tình đó, mà
Trần Bình, Nhâm Ngao, Lữ Thích Chi, Quán Anh còn từng theo Lưu Khám
chinh chiến Bắc Cương nữa. Khoái Triệt từ một đãi nô mà hôm nay trở
thành một nhân vật quyết sách của Lâu Thương, chịu ơn tri ngộ sâu sắc
của Lưu Khám.
Tình huống của Chung Ly Muội cũng không quá lý
giải, nhưng Cát Anh nghe nói, Lưu Khám đối với Chung Ly Muội có ân tình
khắc cốt minh tâm, ai có thể dao động được?
Ngây thơ, thật là quá ngây thơ rồi!
Nếu như Cát Anh biết dự định mà Tần Gia ôm đến đây, thì dù nói thế nào cũng nhất quyết không cho gã tiên phong.
Sau khi kiểm kê nhân mã, Cát Anh giám sát đại quân, đến chạng vạng thì
tới dưới thành Lâu Thương, tà dương như máu chiếu khắp nơi. Toàn bộ Lâu
Thương bị ánh tà dương bao phủ. Mà thành lũy kinh quan ngoài thành có vô số đầu người máu chảy đầm đìa từ trên đầu thành xuống, trong ánh chiều
tà của mặt trời đang lặn tản ra một loại khí tức kinh hồn. Thấy cảnh
tượng này, rất nhiều người đều thấy tê dại cả da đầu! Những nhân mã này
của Cát Anh cũng không phải là chưa từng thấy máu, chưa từng giết người, nhưng lại chưa bao giờ gặp phải cảnh kinh khủng như hôm nay, bao gồm cả Cát Anh cũng không khỏi âm thầm sợ hãi.