Hình Đồ
Chương 378 : Trong Hùng có một Lý Tả Xa (2)
Ngày đăng: 01:42 20/04/20
Mông Tật thi lễ thật sâu:
- Thật không ngờ Thiếu quân hầu ở
ngay trước mặt, năm xưa phụ thân ta thường nhắc tới cái tên Võ An quân,
nói đó là người có thể xứng là Danh tướng. Năm Tần Triệu Các thứ hai,
Lão Tần ta có Bạch Khởi, Vương Tiến, mà Lão Triệu cũng có Liêm Pha, Lý
Mục, đều là những anh hào mà trên đời này hiếm có.
Đây chính là tiếc anh hùng, trọng anh hùng.
Lưu Khám tin rằng, những lời Mông Tật nói đều là thật, với tình tình
của Mông Điềm, một là một, hai là hai, nếu ông đã tán thưởng người nào,
thì cũng sẽ không quan tâm tới lai lịch và xuất thân người đó.
Lý Tả Xa nghi hoặc hỏi:
- Vị tướng quân này, lệnh tôn là ai?
- Ha hả, nhắc tới thì....
Lưu Khám nói được nửa chừng đột nhiên lại nở nụ cười gian xảo:
- Tổ tông của các ngươi sợ rằng đều đã từng có giao thủ. Đây là Đại
Công tử Mông Tật của Mông Thượng tướng quân, vị này chính là Lý Thành,
tôn tử của Lý tướng quân Lý Tín. Ồ, Đồ Đồ chính là Đại công tử của Đồ
Tuy tướng quân.
- A, thì ra đều là Danh tướng!
Lý Tả Xa cũng vô cùng kinh hãi, vội vã chắp tay hành lễ:
- Năm ngoái ta nghe tin Thượng tướng quân gặp nạn, trong lòng cũng rất
tiếc thương, cảm thấy phía bắc ta đã mất đi một lá chắn rồi. Thượng
tướng quân không còn nữa, chỉ sợ bách tính phương bắc sẽ gặp phải họa Hồ Man. Thật khiến lòng người đau xót.
Thù hận của Lý Tả Xa đối với người Hồ có thể nói là khắc cốt minh tâm. Cũng khó trách, tổ phụ Lý Mục của gã nửa đời người hầu như đều là chiến đấu với người Hung Nô,
sao có thể khiến Lý Tả Xa có thiện cảm với người Hồ được?
- Lý Tả Xa nhất định sẽ không
phụ dầy vọng của Quân hầu. Kế sách phá huyện Đồng, ta đã có, nhưng bây
giờ còn một vấn đề là cần có một người có võ nghệ cao cường, kiếm thuật
phi phàm phối hợp, bằng không sợ rằng không thể thành công.
Võ nghệ cao cường? Mỗi một người ở đây thậm chí bao gồm cả Lý Tả Xa thân thủ cũng không kém. Nhưng ý của Lý Tả Xa không phải là như này, nói
rằng kiếm thuật phi phàm, tức là không chỉ giỏi mỗi sử dụng kiếm thôi, ý của Lý Tả Xa nói, người này phải am hiểu quy tắc tác chiến nữa. Nếu là
trước đây, một người như vậy đúng là không dễ dàng tìm được.
Lý Tả Xa bổ sung thêm một câu:
- Cần có dũng của Chuyên Chư, mãnh của Chu Hợi!
Ánh mắt mọi người lập tức đồng loạt rơi lên người Ly Khâu đang khều
khều yên ngựa đứng gần ở đó. Đột nhiên tất cả yên lặng, Ly Khâu cảm giác có vô số ánh mắt đang chăm chú nhìn mình, lại phát hiện Lưu Khám cũng
đang nhìn y.
Ly Khâu còn tưởng rằng mình làm sai chuyện gì, vội vàng rụt tay về, kinh ngạc không biết làm sao.
Lưu Khám cười:
- Có dũng của Chuyên Chư, có mãnh của Chu Hợi không thì ta không biết,
nhưng ta biết có một người có thể cùng ta liều mạng hơn mười hiệp cũng
không rơi xuống hạ phong, chính là đệ tử quan môn của Thanh Ngư Cái
Nhiếp. Thiếu Quân hầu, ngươi nói xem người này có phù hợp với yêu cầu
của ngươi không?
Cái Nhiếp?
Lý Tả Xa nghe vậy không khỏi kinh ngạc bật thốt lên:
- Sao, Thanh Ngư Cái Nhiếp còn tại nhân gian sao?
Mọi người nghe vậy đều bật cười không đáp.