Hình Đồ

Chương 386 : Thần thánh phương nào (2)

Ngày đăng: 01:42 20/04/20


Trần Thiệp tất bại!



Lưu Khám nhẹ giọng nói với Lý Tả Xa:



- Tình huống của ta, Thiếu Quân có thể đoán ra vài phần. Không dám gạt

Thiếu Quân, ta chuẩn bị đợi chuyện nơi này kết thúc, lập túc an bài chạy tới Ba Thục. Dựa vào Ba Thục có địa hình hiểm trở, sau đó nghỉ ngơi lấy lại sức, mới mưu cầu những thứ khác.



- Ba Thục?



Lý Tả Xa nhíu mày lắc đầu:



- Quân Hầu, không phải ta muốn phản đối, thực sự là. . .Ba thục không

phải nơi thích hợp để phát triển. Ta cũng biết, Ba Thục đất đai nghìn

dặm, từ khi lão Tần chinh phạt tới nay, ngày càng sung túc. Nhưng nơi

này phần lớn đều là dân tứ xứ, nhân khẩu loãng. . .Nói trắng ra, Ba Thục chỉ làm nơi phụ trợ không thể làm thành chủ. Vả lại địa thế hiểm yếu,

thủ có thừa, nhưng công không được!



- Thế nhưng. . .



Lưu Khám rất muốn vặn lại thuyết pháp này của Lý Tả Xa.



Nếu như Ba Thục chưa được coi là địa phương thích hợp, vậy Lưu Bang sao có thể dựa vào Ba Thục mà cướp đoạt thiên hạ? Còn có Lưu Bị thời tam

quốc, dựa vào Ba Thục nhỏ bé mà có được một phần ba thiên hạ. Chuyện như thế có rất nhiều, vì sao nói Ba Thục không thích hợp?



Nhưng ngẫm nghĩ lại, Lý Tả Xa nói cũng không sai.



Ba Thục thực sự nhân khẩu không nhiều. . .Ba Thục hôm nay, không tính là kho của nhà trời trong miệng người hậu thế!



- Thiếu Quân chẳng lẽ cho rằng, muốn lấy Lâu Thương này làm nền tảng chứ?



Lý Tả Xa lại lắc đầu:



- Lâu Thương, chính là nơi phát động chiến tranh. Hơn nữa còn nằm trên

đất Sở. . .Kỳ thực, mặc kệ Trần Thiệp có thất bại hay không, Quân Hầu

cũng khó có thể đứng vững ở đây. Đối với lão Tần mà nói, Quân Hầu là kẻ

phản bội; đối với người Sở, Quân Hầu là kẻ thù của bọn họ.



Đạo lý này, Lưu Khám cũng hiểu.



Nhưng Ba Thục không được, mà Lâu Thương cũng không thể. . .



Vậy nơi nào có thể làm nền tảng?



Nếu như trước đây Lưu Khám tràn đầy tự tin, thì sau khi Lý Tả Xa nói

những lời này, lại làm tâm lý của Lưu Khám thoáng chốc cảm thấy mịt mờ.



- Thiếu Quân, ngươi cho là nơi nào mới thỏa đáng?



Lý Tả Xa suy nghĩ một chút:



- Người đoạt được Quan Trung sẽ có được thiên hạ, nếu như có thể đặt

chân vào Quan Trung, tự nhiên sẽ ổn thỏa nhất. Nhưng với tình hình trước mắt, Quân Hầu muốn đứng vững ở Quan Trung e là không dễ dàng, cần phải

từ từ mưu tính. Nếu như không thủ được Quan Trung, vậy trước hết thủ

vùng Trung Nguyên.



- Vùng Trung Nguyên?



Lưu Khám nhíu mày:


khói lửa chiến tranh.



Chỉ là, nhân lúc chỉnh đốn và sắp đặt thời gian, không chừng có thể làm thêm một số chuyện?



Nghĩ tới đây, Tiêu Hà cất bước đi ra ngoài, đúng lúc gặp Phàn Khoái đang hào hứng chạy tới ngay trước mắt.



- Tiêu tiên sinh, ngài đi đâu vậy?



- Đồ Tử, có chuyện gì khiến ngươi cao hứng thế?



Phàn Khoái cười cười:



- Tiên sinh chờ một lát rồi sẽ biết. . .



Vừa nói chuyện, Phàn Khoái vừa đi vào đại đường:



- Bái công, người đoán xem ai tới?



Lưu Bang đang suy nghĩ đối sách, nghe được Phàn Khoái hỏi, khẽ ngẩn người ngẩng đầu hỏi:



- Ai tới? Đồ Tử, ngươi vì sao cao hứng thế?



- Vừa nãy, ta ở ngoài thành gặp được Trương tiên sinh!



- Người nào là Trương tiên sinh?



Lưu Bang hoài nghi mở to hai mắt kỳ quái nhìn Phàn Khoái.



Phàn Khoái nói:



- Chính là Trương tiên sinh trước kia chúng ta gặp khi tị nại ở Ngão

Tang. . .Y mang theo một đạo nhân mã, khà khà, Bái công tuyệt đối không

thể ngờ, A Phì và Trương tiên sinh đã cùng nhau trở về, còn mang đến sáu bảy trăm binh mã. Chỉ là Trương tiên sinh nói, A Phì sợ ngài trách tội, cho nên dẫn binh mã tạm thời đóng trại tại bờ sông cách thành ba mươi

dặm. Trương tiên sinh hiện tại đang ở ngay ngoài phủ chờ ngài.



- Ahahaa. . .



Lưu Bang nghe xong, vui mừng không xiết chạy tới.



- Đồ Tử, tại sao không mời Trương tiên sinh tới. . .Thôi được, ta sẽ đích thân tới nghênh đốn, Tiêu tiên sinh đi theo ta.



Trong giọng nói mang theo sự vui mừng và đắc chí vô tận.



Tiêu Hà khẽ nhíu mày?



A Phì? Có lẽ chính là con trai Lưu Bang, Lưu Phì. Từ khi Lưu Phì tập

kích xe tù, hại chết Lữ Trĩ, thì không có tin tức. Lưu Khám vì thế vô

cùng tức giận, từng lấy danh nghĩa Đô úy Tứ Thủy phát sinh công văn hải

bộ, thề phải tróc thịt lột da Lưu Phì.



Không ngờ, vào lúc này Lưu Phì đã trở về!



Chỉ là, Trương tiên sinh vừa nãy là thần thánh phương nào? Khiến Lưu Quý vui mừng như vậy?



Trong lòng Tiêu Hà nghi hoặc, đồng thời linh cảm có chuyện không hay:

Huyện Bái này ngưu quỷ xà thần càng ngày càng nhiều, e là sẽ khó có thể

tiếp tục yên bình!