Hình Đồ

Chương 398 : Chủ động trên nước (2)

Ngày đăng: 01:42 20/04/20


Chu Chương liên tiếp bại lui, đầu tiên là lui giữ về Tào Dương ( Nay là

tây nam Tam Môn Hạp tỉnh Hà Nam). Không để quân đội Chu Chương nghỉ ngơi hồi sức, Chương Hàm sai Trường Sử Tư Mã Hân làm tiên phong, dẫn theo

tám nghìn Trung Úy Quân tiến tới trước thành Tào Dương. Tại Vị Thủy, Chu Chương từng chứng kiến sức chiến đấu cường hãn của Trung Úy quân lão

Tần, đội quân này quả thực không sợ chết, hơn nữa còn thông thạo chiến

trận.



Lúc đó Chương Hàm tổ chức tù phạm Ly Sơn giả xưng có

trăm vạn quân nhưng không xuất kích, gần như dựa vào Trung Úy quân, chỉ

trong nháy mắt nghiền nát trung quân Chu Chương thành mảnh nhỏ.



Chương Hàm rất thông mình, biết rõ lúc đó thành lập tạm thời đội binh

mã trăm vạn người, chẳng qua chỉ là đám ô hợp, hơn nữa quân tâm không ổn đình. Cho nên thời gian ứng chiến tại Vị Hà, y chỉ điều động Trung Úy

quân xuất kích, một mực chỉ dựa vào hơn một vạn Trung Úy quân, chẳng

những đánh tan đại quân Chu Chương, hơn nữa còn khiến binh mã dưới

trướng kinh sợ. Còn khiến cho những tù phạm lòng vốn mang ý xấu sau đó

lập tức ngoan ngoãn chấp hành mệnh lệnh.



Chu Chương tại Tào

Dương, vẻn vẻn trụ vững mười năm ngày, đã bị Tư Mã Hân đánh tan thành

trì. Dưới tình thế thành trì tan tác, Chu Chương chỉ có thể thoái lui về Thằng Trì. Trải qua ba mươi ngày ngắn ngủi quân Tần nghỉ ngơi lấy lại

sức, Chương Hàm đích thân chỉ huy đến đánh Thằng Trì. Chỉ trong thời

gian ba ngày ngắn ngủi, Thằng Trì thất thủ, Chu Chung rơi vào ngõ cụt,

đã tự vẫn tại Thằng Trì.



Cùng lúc đó. Lý Do vì muốn giải cứu phụ thân đã liều mạng nghênh tiếp địch, có chuyển biến tốt.



Ngô Quảng lâu ngày không công kích được Huỳnh Dương, lòng quân dao

động. Trần Thắng thấy Chu Chương rơi vào tình thế bất lợi, liền lệnh Ngô Quảng thống lĩnh quân đội hỏa tốc nhập quan, gấp rút tiếp viện Chu

Chương.



Khi mệnh lệnh của Trần Thắng truyền tới dưới chân thành Huỳnh Dương, Huỳnh Dương đã thế suy sức yếu.



Ngô Quảng không muốn bỏ lỡ trang gang tấc, vì thế không tiếp thu mệnh

lệnh của Trần Thắng. Vì vậy, Trần Thắng sai người mua chuộc cấp dưới của Ngô Quảng là Điền Tang, để Điền Tang giết chết Ngô Quảng. Sau đó, Điền

Tang lên lĩnh chức Thượng Tướng Quân, để lại cấp dưới tiếp tục vây khốn

Huỳnh Dương, còn bản thân đích thân thống lĩnh binh mã tinh nhuệ dưới

trướng nỗ lực tây tiến cứu viện Chu Chương.



Nhưng, khi Điền
Lưu Bang biến sắc, liên tục gật đầu nói:



- Nếu như không có Tử Phòng, ta suýt nữa làm hỏng việc lớn. Theo ý kiến của Tử Phòng, phải làm thế nào cho phải?



Trương Lương nói:



- Bái công lo lắng, không phải không có lý. Huyện Bái quá nhỏ, thực sự

không thích hợp để phát triển. . .Chỉ là muốn phát triển, cũng không

nhất định phải đứng tại huyện Tương. Tứ Hồng là nơi nhân số đông đúc,

thành cao hào sâu, binh lực trống rỗng. Bái công có thể cấp tốc lấy Bành Thành làm căn cứ, tùy thời ứng đối. Chờ tới khi Chương Hàm và Trương Sở giao chiến say máu, thì Bái công thống lĩnh quân đội đánh chiếm quận

Nãng. Khi đó, Chương Hàm e là cũng khó có thể bận tâm. Sau khi Bái công

chiếm lĩnh quận Nãng, có thể phối hợp với Trương Sở, tùy thời cướp đoạt

Toánh Xuyên. Đoạt được quận Nãng và Toánh Xuyên, Bái Công có thể tiếp

tục phối hợp với Trương Sở công chiếm Tam Xuyên, tiến đến đoạt Võ Quan,

giành Quan Trung; ngược lại cũng có thể tùy thời xác nhập binh mã Trương Sở, phát triển mạnh mẽ. Bái công chính là con cháu vương thất nước Sở,

có thể mượn danh nghĩa Sở Vương, đặt chân lên đất Sở, như vậy xem như

một lối đi.



Lưu Bang ngay cả nghe cũng không kịp!



Trương Lương lại nói tiếp:



- Chỉ là kế hai hổ tranh mồi này còn cần Trương Sở có thể chống đỡ được Chương Hàm mới có thể thực thi. Với lực lượng của Trương Sở e là cũng

có chút không an toàn. . .Lương cho rằng: Cần phải trợ giúp Trương Sở

một tay. Chi bằng Bái công phái một người biết ăn nói qua huyện Phiên,

thuyết phục Phiên Quân Ngô Nhuế, mời y xuất binh trợ giúp Trương Sở.

Phiên Quân này chính là hậu duệ Ngô Vương trước kia, là người có kiến

thức, rất có thể sẽ đồng ý.



Lưu Bang gật đầu nói:



- Kế hoạch của Tử Phòng thực sự rất tốt. Theo Tử Phòng, nên phái ai tới thuyết phục Phiên Quân?



Trương Lương mỉm cười:



- Trong lòng ta thực ra đã chọn một người. . .Chỉ có điều muốn thuyết

phục người này, Lương cần tự mình tới Trần Lưu một chuyến, mời y xuất

núi.