Hình Đồ
Chương 399 : Hậu hắc (1)
Ngày đăng: 01:42 20/04/20
Buổi sáng, ánh nắng ban mai đã bắt đầu trãi khắp mặt đất.
Sau khi Lưu Khám đã vận động thân thể xong, xoay Xích Kỳ, đi vào võ đài điền trang.
Đây là một diễn võ trường diện tích không lớn lắm, mọi thứ đều được bố
trí giống y như ở bên bờ sông Tứ Thủy trước kia. Phía đông thì dựng Thái cực thung giống như Thái cực đồ, là công cụ chuyên dùng để luyện tập
Tam cung bộ.
Phía tây có một khoảng đất trống, đặt sẵn những
dụng cụ bằng đá giống nhau. Tiếp theo phía sau võ đài là một con sông
nhỏ, bên bờ bố trí một dãy mao trúc dài ngắn lớn nhỏ khác nhau. Ở chính
giữa, đặt một loạt bia ngắm bằng mao trúc.
Cũng đừng xem
thường những bia ngắm này, tất cả đều đã qua xử lý đặc biệt, mặc dù là
cầm trong tay bảo kiếm chém sắt như chém bùn cũng chưa hẳn đã chém đứt
dễ dàng. Loại bia ngắm hình người đã qua xử lý đặc biệt này có thể chống lại được năm trăm cân lực tác động từ bên ngoài, có thể dùng để rèn
luyện sức lực.
Võ đài này cũng tốn hao không ít công sức mới dựng xong.
Mà nguyên nhân tạo ra võ đài này cũng bởi vì Lưu Cự và Lưu Tín, là hai
cha con có sức phá hoại vô cùng lớn khi tập võ. Những dụng cụ thông
thường căn bản không thể chịu nổi sức mạnh của hai cha con này, phu nhân không thể làm gì khác hơn là hao tốn tâm tư dựng lên võ đài ở chỗ này.
Còn chưa vào tới võ đài, chợt nghe từ giữa võ đài truyền đến tiếng hét lớn cùng với tiếng vỗ đôm đốp.
Lưu Khám không khỏi có chút hiếu kỳ, đi vào võ đài xem thử. Chỉ thấy
cánh tay của Lưu Cự, quơ một cây gậy bằng mao trúc to lớn nặng trịch,
đang đánh mạnh vào bia ngắm hình người ở giữa võ đài. Nhìn cây gậy to
lớn ở trong tay của y, khoảng chừng cả trăm cân, đập xuống nước, mỗi một lần đập, bọt nước văng khắp nơi. Một cái bia ngắm hình người bị đánh
cho nát bấy, thân thể của Lưu Cự sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Mồ hôi lẫn với bọt nước đã không còn phân biệt được nữa.
Lưu Khám nhìn trong chốc lát, mặt không khỏi biến sắc. Sức lực của Lưu
Cự càng ngày càng phát ra mạnh mẽ, hơn nữa kỹ xảo cũng càng lúc càng
thành thục.
Từ sau khi quay về Lâu Thương, Lưu Khám đã nghe nói chuyện giết chết đại tướng ở dưới thành Lâu Thương.
- Binh khí của đại ca đâu?
- Ồ, đệ chờ một chút a…
Lưu Cự không biết được tâm tư của Lưu Khám, xoay người nhấc lên Lang
nha bổng ở bên sân. Lưu Khám cũng nâng Xích Kỳ, đứng vững vàng bên bờ
sông.
- Đệ đệ, ta ra tay đây, đệ cẩn thận!
Lưu Cự
cười ngây ngô một cái, rảo bước tiến lên hai bước, đột nhiên giẫm chân
nhảy lên cao. Trong nháy mắt Lang nha bổng thẳng tắp hướng lên trời giơ
lên, hoá thành hỏa thiêu thiên thức, theo thân hình hạ xuống dữ dội,
mạnh mẽ đập về phía Lưu Khám. Đôi mắt Lưu Khám híp lại, thân hình đột
nhiên xoay tròn, Xích Kỳ lập tức vẽ ra một vòng lửa chói lọi, đón lấy
Lang nha bổng của Lưu Cự chém qua.
Kỳ - bổng chạm nhau, phát ra một tiếng choang.
Lưu Khám cảm thấy có một lực rất mạnh truyền đến, hắn cả kinh không
khỏi vội vã lui về phía sau ba bốn bước, mới có thể hóa giải được lực
lượng to lớn từ Lang nha bổng của Lưu Cự.
Hay thật, sức lực của y vậy mà lại lớn hơn rất nhiều so với trước kia…
Lưu Khám thầm kêu một tiếng không hay, thuận thế lui bước, thừa dịp đổi tay, cánh tay khẽ run rẩy.
Chỉ mới chốc lát mà đã làm cho cánh tay hắn tê dại. Mà Lưu Cự cũng lui
ba bốn bước, trong mắt tỏa ánh sáng, mừng đến mức kêu to oa oa:
- Đệ đệ, thật có bản lĩnh, lại tiếp ta một chiêu nữa đi!
Xem ra, một hiệp vừa rồi, Lưu Khám và Lưu Cự bất phân thắng bại.
Nhưng Lưu Khám lại biết, vừa rồi hắn dùng kỹ xảo rốt cuộc mới có thể
hóa giải được chiêu số của Lưu Cự. Nhưng còn Lưu Cự, chỉ là mạnh mẽ dùng sức lực của bản thân, cũng không có bất kỳ kỹ xảo gì đáng nói. Ngay từ
lúc bắt đầu mà nói, với một hiệp vừa rồi Lưu Khám đã rơi vào thế hạ
phong.