Hình Đồ
Chương 400 : Hậu hắc (2)
Ngày đăng: 01:42 20/04/20
Mắt thấy Lưu Cự hình như không có việc gì, cả người đã đánh tới, Lưu Khám cũng không kịp suy nghĩ nhiều nữa.
Xích Kỳ múa ra, thân cũng theo Kỳ mà đi, từng vòng lửa theo thân hình của hắn mà phát ra, giao thoa cùng một chỗ, vô cùng chói lọi. Mà Lưu Cự cũng không tỏ ra yếu kém chút nào, Lang nha bổng vang lên vù vù, hơn
nữa càng lúc càng lớn, càng lúc càng nhanh, cuối cùng chỉ còn nhìn thấy từng vệt hình ảnh còn sót lại.
Keng keng keng…
Tiếng nổ liên tiếp phát ra, Lưu Khám lui về phía sau liên tục.
Càng đánh, hắn càng kinh hãi, sát khí trong lòng càng ngày càng mãnh liệt.
Người này quá mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức khó có thể tin nổi. Phải biết
rằng, trên thực tế mỗi một kích của Lưu Khám đều phải dùng kỹ xảo mới có thể hóa giải được.
Sức mạnh. Từ lúc bắt đầu đến bây giờ Lưu Cự chính là dùng cứng đối cứng để tranh thắng thua. Những cái khác
không nói, chỉ với thân thể và tố chất của y cũng đủ để cho Lưu Khám
líu lưỡi. Sức mạnh của Lưu Khám lớn được bao nhiêu? Trong lòng hắn biết rất rõ.
Trong lúc bất tri bất giác, hắn đã sử dụng Thái cực quyền và phương pháp hóa kính, cũng đồng nghĩa với Lưu Cự mỗi một lần
chống đỡ, ngoài trừ sức mạnh của bản thân Lưu Khám ra, còn có sức mạnh
của chính bản thân y. Gia tăng như vậy, sợ là lực có đến một nghìn cân, người bình thường có thể chịu được sao?
Nhưng người này lại hình như không có việc gì cả!
Nếu như có một ngày nào đó, y khôi phục được ký ức; nếu có một ngày
nào đó, y phải trở về phía Trương Lương, trên đời này còn có ai là đối
thủ của y nữa?
Hạng Võ?
Cũng đánh ngang nhau mà thôi!
Nhưng đừng quên, Lưu Cự còn có đứa con riêng của vợ. Cậu ta cũng là một tiểu quái vật vạn người không đỡ nổi.
Càng nghĩ lại càng thêm lo lắng, Lưu Khám lại càng thêm kích động khó có thể kìm nén ý muốn giết chết Lưu Cự. Đột nhiên hắn xoay người, kéo
Xích Kỳ mà đi.
Lưu Cự đang đánh thỏa thích thấy điệu bộ của Lưu Khám như vậy, vội vã hét lớn:
- Đệ đệ, đừng đi, chúng ta lại tiếp tục.
Vừa nói y vừa đuổi theo.
Lưu Khám lui một bước, đã có một kế, là Tha đao kế.
cánh tay của Tư Mã Hỉ cũng sẽ không mất. Cũng là xuất phát từ ý muốn bồi thường, lúc Lưu Tần xin làm học trò của Công Thúc Liêu, Lưu Khám hết
lòng sắp xếp cho Tư Mã Hỉ cùng vào, làm thư đồng cho Lưu Tần.
Thật ra chính là để cho Tư Mã Hỉ làm học trò của Công Thúc Liêu.
Mà Tư Mã Hỉ này, cũng không phụ lòng kỳ vọng của Lưu Khám. Một lòng cố gắng học tập, mặt khác cũng chủ động yêu cầu Lưu Khám cho làm việc.
Cậu đã trưởng thành, thân thể cũng trở nên cao gầy.
Lưu Khám cũng biết, Tư Mã Hỉ học cũng có chỗ dùng. Vì vậy mới sắp xếp cho cậu làm Trung Quyên, làm thư tá môn hạ của Lưu Khám, phụ trách xử
lý công văn. Là Trung Quyên, chính là người thân cận. Ở hậu thế ý nghĩa của Trung Quyên, phần lớn là chỉ thái giám hoạn quan, nhưng trường hợp này ở lúc này là chỉ người thân cận.
- Hỉ tử, có chuyện gì mà vội vã vậy?
Cử chỉ của Tư Mã Hỉ rất chững chạc, khom người trả lời:
- Chủ công, ngoài cửa có một người tự xưng là bạn cũ của ngài, muốn cầu kiến chủ công.
Bạn cũ?
Lưu Khám thật sự là không nghĩ ra, hôm nay hắn còn có bạn cũ nào.
Lẽ nào là người Ba Thục sao? Vừa nghĩ đến Ba Thục, Lưu Khám không khỏi có chút kích động, vội vã đứng lên nói:
- Mau mau cho mời.
Tư Mã Hỉ gật đầu, xoay người đi ra ngoài.
Chỉ là lúc ra ngoài, cậu hướng về phía trong đình viện, đưa mắt ra
hiệu cho Quý Bố đang đi tuần tra phủ nha, Quý Bố lập tức hiểu ý.
Lưu Khám tài cao mật lớn, ở trong nhà cứ một mực chờ đợi tin tức của Ba Thục, vì vậy không thèm để ý.
Nhưng cũng không có nghĩa là những người khác cũng không thèm để ý. Tư Mã Hỉ đã trải qua chuyện của Hàn Tín, càng trở nên cẩn thận hơn.
Cậu ra hiệu cho Quý Bố tăng cường thủ vệ để ngừa chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Sau đó mới mang theo người đi vào phòng khách. Lưu Khám vừa thấy người, không khỏi nao nao.
Không phải là người ba Thục nhưng quả thật là hắn có quen biết. Người này nói cũng không sai, thật sự là bạn cũ…Lưu Khám đứng dậy, bước nhanh về phía người ấy mà đón tiếp.
- Chu tiên sinh, sao ngài lại đến đây?