Hình Đồ

Chương 402 : Ninh lăng quân (2)

Ngày đăng: 01:42 20/04/20


- Không biết tiên sinh có đề xuất gì?



Lưu Khám biết, câu tiếp theo mới thật sự là mục đích của Chu Thị tới đây.



Chu Thị nói:



- Quân Hầu có biết Ninh Lăng Quân?



- Có nghe qua…Chu tiên sinh, không lẽ ngươi muốn ta đầu hàng Ninh Lăng

Quân sao?Ta nói trước, nếu là như thế, tốt nhất tiên sinh đừng nói nữa.



Chu Thị lắc đầu cười nói:



- Ta biết trong lòng của Quân Hầu vì bách tính của Lão Tần. Nhất định sẽ không thể nào quy thuận bất kì một ai. Ta đến đây là muốn hợp tác với

Quân Hầu…Thiết tưởng Quân Hầu cũng đã biết, Ninh Lăng Quân là hậu duệ

của Ngụy Vương, hiện nay là lực lượng của Trương Sở, ở Đại Lương xưng là Ngụy Vương. Ninh Lăng Quân từ lâu đã nghe tên của Quân Hầu, muốn kết

làm đồng minh với Quân Hầu. Quân Hầu là người Tần, trấn giữ Hoài Hán,

nhất định sẽ bị người coi là cừu địch, vả lại Doanh thị bất hòa với Quân Hầu. Lúc Trương Sở diệt vong, Doanh thị tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho

Quân Hầu…Lúc đó, Lâu Thương sẽ bị nguy!



Chu Thị nói một hơi, nhưng cũng không hẳn là đe dọa.



Lưu Khám chắp tay dưới hàm, lẳng lặng nhìn Chu Thị.



- Ta hợp tác với Ninh Lăng Quân thì có lợi gì?



- Ngụy Vương muốn quận Nãng thần quy Đại Lục.



- Tiếp đó?



- Xin Quân Hầu giúp đỡ!



Thì ra là thế...



Lưu Khám đã hiểu rõ ràng ý tứ của Chu Thị. Chả trách, Ninh Lăng Quân

chiếm được Đại Lương, cần phải nhanh chóng khuếch trương, nhằm tăng

cường thực lực của nước Ngụy.



Tình hình của Đại lương, đại khái Lưu Khám có thể hiểu được. Nếu nói

trong phủ kho không có hàng tồn đọng thì không có khả năng. Nhưng lúc

này là loạn thế, muốn khuếch trương, chỉ dựa vào kho trong phủ của thành Đại Lương thì không thể nào. Cho nên ánh mắt của Ninh Lăng Quân sẽ
Quân hỗ trợ.



- Không biết là chuyện gì?



Lưu Khám mỉm cười:



- Ta cùng với Lưu Quý ở huyện Bái có cừu oán. Hiện giờ, y đóng quân ở

huyện Bái, rất muốn Bành Thành. Đã thành mối hiểm họa của ta. Ta đã muốn đánh y nhưng lại sợ kích động hào kiệt khắp nơi. Vì vậy ta mong muốn

Ninh Lăng Quân xuất thủ, giết chết Lưu Quý cho ta, đánh chiếm huyện Bái. Không biết Chu tiên sinh có đồng ý hay không? Nếu việc này có thể thành công, ngày ta trở về Quan Trung, đồ quân nhu ở Lâu Thương này nguyện ý

dâng tặng cho Ngụy vương.



Chu Thị cũng nghe nói Lưu Quý tự xưng là họ hàng của Sở vương. Xưng là

Bái Công chiếm cứ huyện Bái, thanh thế không nhỏ. Đương nhiên y cũng

biết rõ là Lưu Quý và Lưu Khám không hợp nhau. Lúc Lưu Khám lúc vừa mới

tới huyện Bái định cư, giữa hai người dường như đã hình thành mâu thuẫn. Nhưng rốt cuộc là mâu thuẫn gì Chu Thị cũng không rõ lắm. Nhưng y biết, Lưu Quý liên thủ với Ung Xỉ, nỗ lực giành gia nghiệp của Lưu Khám. Về

sau nếu không phải trong lúc đó Quận trưởng quận Tứ Thủy Nhâm Hiêu

khuyên can, nói không chừng Lưu Khám đã giết Lưu Quý.



Mà bản thân Chu Thị cũng không ưa gì Lưu Quý.



Nghe Lưu Khám nói xong, cặp mắt Chu Thị không khỏi sáng lên…



- Quân Hầu xuất thủ quả thật có điều cố kỵ. Lưu Quý lúc trước cũng chỉ

là một tên vô danh ở huyện Bái, có đức tài gì mà chiếm cứ huyện Bái lại

xưng là Bái Công? Quân Hầu nếu mở miệng, Thị nhất định không chối từ.

Chẳng qua chuyện này Ninh Lăng Quân không nên xuất thủ. Đợi Chu mỗ ra

một kế nhỏ cũng đủ để cho lưu Quý không thể đứng được ở huyện Bái.



- Thật sao?



Lưu Khám không khỏi lấy làm thích thú.



Không ngờ, vị Chu Thị này lại là một người đa mưu túc trí.



- Tiên sinh tính kế như thế nào?



- Quân Hầu, như thế này, như thế này…Nhất định sẽ khiến cho Lưu Quý chết không có chỗ chôn…



Chu Thị ở bên tai Lưu Khám thấp giọng hiến kế. Lưu Khám gật đầu liên tục trên mặt khẽ mỉm cười, ánh mắt nhìn Chu Thị đã có chút khác biệt.