Hình Đồ
Chương 405 : Kẻ giết người, Kình Bố
Ngày đăng: 01:42 20/04/20
Huyện Trần rơi vào tay giặc, cũng không để cho thế cục nước Tần kịp hòa hoãn.
Ngược lại, sau khi Chương Hàm triển khai đến cuộc chiến ở Toánh Xuyên,
chư hầu các nơi nhao nhao bắt đầu hành động, hướng về nước Tần khởi
xướng công kích mãnh liệt.
Môi hở răng lạnh!
Bất kể là Điền Đam, Trương Nhĩ, Vũ Thần hay là Ngô Nhuế, Lưu Bang, bao
gồm cả nghĩa quân các nơi đều rõ ràng cái đạo lý đơn giản này.
Hiện nay trong các lộ nghĩa quân, thế lực Trương Sở có thể nói là hùng
hậu nhất. Có Trương Sở ở đây, liền có thể thu hút chủ lực của nước Tần,
các phương còn lại mới có thể bắt tay vào làm lớn mạnh. Nếu không có
Trương Sở, quân Tần tất nhiên sẽ dùng thế gió cuốn mây tan, đả kích trí
mạng đối với các lộ nghĩa quân.
Cho nên, Trương Sở vẫn không thể diệt vong. Điền Đam một lần nữa phát
động lực lượng trong tay triển khai công kích đối với Tiết quận. Lần
này, Điền Đam hiển nhiên đã rút kinh nghiệm được từ lần thứ nhất đánh
Tiết quận, không hề liều lĩnh, mà chắc chắn từng bước đẩy mạnh. Đồng
thời, quân Tề ngoài việc đang tiến từng bước ổn định, còn áp dụng chiến
thuật của y. Điền Đam chính thức xưng danh Tề vương, cũng chiêu mộ một
chi mã tặc cường hãn nhất nước Tề. Chi mã tặc này trang bị hoàn mỹ,
chiến lược cường hoành, thậm chí không thua kỵ quân tinh nhuệ của nước
Tần.
Chủ tướng tên là Sài Vũ, người Cức Bồ nước Triệu cũ.
Từng tham dự loạn ở Ba Điền năm xưa, lão phụ y đã chết trong tay quân
Tần. Sài Vũ tự xưng là Bồ tướng quân, dưới trướng có ba nghìn mã tặc,
tất cả đều là thế hệ đã trải qua trăm cuộc chiến. Mà chính Sài Vũ lại
càng vũ dũng dị thường, có cái dũng mà vạn phu không đỡ. Đã có đội kỵ
quân này, có thể nói là thực lực của Điền Đam tăng lên nhiều. Đồng thời
tại lúc công kích Tiết quận, với Bồ tướng quân làm chủ soái, tự lĩnh bản bộ nhân mã, tiến vào Tể Bắc, tập kích quấy rối Đông quận. Bồ tướng quân đến đi như gió, gây nên phức tạp lớn cho quân Tần.
Khổ không ai bằng chính là quận trưởng Đông quận, rơi vào đường cùng,
đành phải cầu cứu viện từ Tam Xuyên quận và Hàm Dương. Lúc này, Chương
Hàm suất lĩnh đại quân đi xuống phía nam, Tư Mã Hân, Đổng Ế đều theo
quân xuất chinh. Lưu thử Tam Xuyên quận là trưởng tử của Lý Tư – Lý Do,
nhớ ngày trước, Lý Do còn đang khổ chiến tại Huỳnh Dương, ý đồ lập nhiều công trạng để cứu vãn tính mạng lão phụ. Nhưng mà Ngô Quảng bị giết,
Trương Sở bại trận, Chương Hàm lập tức liền tiến vào chiếm giữ Tam Xuyên quận, đoạt đi binh quyền của Lý Do, nói rất hay rằng để chủ trì chính
sự, nhưng trên thực tế ngang với giam lỏng.
trướng Vương thượng có mấy chục nghìn binh mã, nhưng lúc này sĩ khí đã
hạ, nếu không có chút thời gian nghỉ ngơi và hồi phục, sợ khó có thể tái chiến.
Ngày xưa, Việt vương Câu Tiễn, là Ngô vương Phù Sai đánh bại, gần như bị diệt quốc.
Nhưng lúc đó y nằm gai nếm mật, cuối cùng khiến cho Việt quốc phục hưng, còn giết chết Phù Sai, tiêu diệt Ngô quốc. Vương thượng hiện nay, chỉ
có noi theo Việt vương Câu Tiễn kia, hôm nay nhẫn một chút, ngày khác
mới có thể ngóc đầu trở lại. Hiện tại Phiên Quân thế lớn, mà quân Tần
lại đang nhìn chằm chằm, Vương thượng nghĩ lại a.
Trần Thắng nghe Trương Hạ khuyên bảo một phen, lập tức lệ rơi đầy mặt.
Y lôi kéo hai tay Trương Hạ:
- Cô có mắt không tròng, không nhìn được đại tài của Trương khanh, bạc
đãi Trương khanh… Hiện nay vào lúc nguy nan này, mới biết được nhân tâm
ủng hộ hay phản đối. Nếu như Cô có ngày phục khởi, nguyện cùng Trương
khanh cộng hưởng thiên hạ… Thôi thôi thôi, ngày nay không giống ngày
xưa, Cô phải đi gặp Phiên Quân kia.
Tựa hồ Trần Thắng đã hiểu rõ, nguyên do y thất bại.
Y vốn xuất thân từ lớp người quê mùa, nói tới trong lòng vẫn còn có chút tự ti. Từ khi Trương Hạ theo y khởi sự, sau khi Trần Thắng đắc thế, ít
nhiều cũng hơi xem thường, ngược lại một mặt trọng dụng mấy người quý
tộc nước Sở cũ là Trương Nhĩ, Trần Dư, Tống Bạn, Thái Tứ.
Nhưng thực tế, những người này sao lại để mắt đến Trần Thắng?
Sự thật chứng minh, những quý tộc y xem trọng kia, hoặc là không đáng
trọng dụng, hoặc là mang tâm tư khác. Chỉ có người giống như Trương Hạ,
đi theo y từ khi khởi sự, một mực theo y, trung thành và tận tâm, càng
vì y mà giải ưu xuất mưu. Thậm chí Trần Thắng còn nghĩ: Nếu trận chiến ở Trường Bình, ta để cho Trương Hạ chủ trì quân vụ, có phải hay không sẽ
có cục diện khác? Ta nghĩ, cũng mạnh như Vũ Bình quân của Tống Bạn đi.
Trên đời này không có thuốc chữa hối hận, mặc kệ Trần Thắng có hối hận như thế nào, sự thật đã vô pháp cải biến.
Hơn nữa, quân Tần ở Huyện Trần đang nhìn chằm chằm, lúc nào cũng có thể
xuất kích, cũng làm cho Trần Thắng không có thời gian đi cảm khái và hối hận. Sáng sớm hôm sau, xa giá từ Nhữ Âm khởi hành, rồng rồng rắn rắn
hướng Hạ Thái tiến tới. Cùng lúc đó, hai chi quân Tần lặng lẽ xuất phát
tới Huyện Trần, một chi hỏa tốc đến Tuy Dương cứu viện, một đội binh mã
khác thì thẳng hướng Tiếu huyện. Chương Hàm cũng tạm thời đình chỉ truy
kích Trần Thắng.