Hình Đồ

Chương 407 : Loạn cục (1)

Ngày đăng: 01:42 20/04/20


Ngụy Cữu xuất binh rồi!



Đối với Lưu Khám mà nói, thế cục này càng loạn càng tốt. Chỉ có như vậy

mọi việc của hắn trong loạn cục này mới có thể thuận lợi, thuận lợi đến

Hà Nam.



Ngụy Cữu còn không phá được Tuy Dương. Nhưng để tỏ thành ý, Lưu Khám để

Lữ Thích Chi tự thân hộ tống nhóm đồ quân nhu đầu tiên, lặng yên đưa đến Nãng Sơn, Kỳ Hương. Mà Ngụy Cữu cũng không khách khí, để cho thân huynh đệ của mình là Ngụy Báo đích thân đi tiếp nhận. Vừa mấy ngày trước,

Ngụy Báo phá được Ngu huyện, cách Kỳ Hương cũng không xa.



Nhóm đồ quân nhu đầu tiên đương nhiên không thể giao phó toàn bộ theo

hiệp nghị trước kia. Chỉ có ba ba vạn thạch lương thảo, tám vạn thiết

thốc điêu linh tiễn, còn có ba nghìn bộ trang bị quân Tần hoàn mỹ, trong đó có phối thêm ba trăm bộ khải giáp đôi, toàn bộ là dùng “Thất thập

nhị luyện thép” tạo thành, đây đối với quân Ngụy thiếu y ít thực, vật tư cực kỳ thiếu thốn mà nói, không thể nghi ngờ là đưa than sưởi ấm trong

ngày tuyết rơi. Đặc biệt là ba trăm bộ khải giáp đôi kia, càng làm cho

Ngụy Báo mừng rỡ như điên, thay mặt cho Kỳ huynh tỏ lòng cảm tạ với Lữ

Thích Chi. Lữ Thích Chi



Đã có áo giáp đôi hoàn mỹ này, cơ hội sống trong chiến trận không thể

nghi ngờ là gia tăng rất lớn. Loại khải giáp này, đương nhiên không thể

phân phối cho quân tốt bình thường, nhưng lại có thể phân phối cho các

tướng lĩnh Ngụy quân, hiển lộ đặc biệt trân quý.



- Tỷ phu, ngươi không biết đó thôi, sau khi Ngụy Báo nhìn thấy khải giáp kia, mừng đến không ngậm miệng được. Y còn cam đoan với ta, nhất định

trong năm này sẽ phát động công kích Tuy Dương… Còn nữa, Chu Thị tiên

sinh cũng đi cùng tới, y nói với ta, chậm nhất là cuối tháng giêng, nhất định sẽ dâng huyện Bái.



Lưu Khám không lên tiếng, đứng trên thành đầu nhìn hướng ra ngoài, trong ánh mắt lộ ra nồng đậm ý mất mát. Mảnh đất này, là một tay hắn dựng

lên, Tứ Hồng năm đó chỉ là một vùng phế tích hoang dã, hiện nay cũng

biến thành đất lành rồi. Nếu như không phải vì trận chiến loạn này, có

lẽ qua tiếp mười năm, Tứ Hồng sẽ trở thành nơi giàu có nhất. Nhưng bây

giờ lại không thể không vứt bỏ mảnh đất này, không hiểu được lúc nào có

thể trở về, lúc trở về rồi, Lâu Thương sẽ trở thành cái dạng gì nữa?



- Người phái đến Thừa Khâu đã trở về chưa?



- Vẫn chưa về!



Lữ Thích Chi nhẹ giọng trả lời:


- Nhưng Quân hầu chắc chắn cũng rõ ràng, huyện Tương không còn như năm

xưa, sớm đã bị tàn phá. Lại thêm bị phản tặc khu Tứ Thủy tập kích quấy

rối, vật tư thiếu thốn cực độ. Sau khi Tư Mã Di tướng quân đoạt lại

huyện Tương, lương thảo và đồ quân nhu liền nảy sinh vấn đề… phía Lạc

Dương cần ủng hộ Tam Địa, đã khó có thể chịu đựng.



- Chiến sự ở Toánh Xuyên không phải đã kết thúc sao, sao Lạc Dương vẫn còn phải ủng hộ chiến sự ở Tam Địa?



- Quân hầu không biết đó thôi, quận thủ Lý Do quật khởi, suất bộ xuất

binh Đông quận, đã giảm bớt áp lực ở Tiết quận, lại thêm năng lực chịu

đựng của Chương Hàm tướng quân ở quận Nãng, Đổng Ế Đô úy ở huyện Trần,

quận Tam Xuyên đã đến cực hạn, căn bản là không có cách nào giúp đỡ được Tư Mã Di tướng quân. Chương Hàm tướng quân cùng Tư Mã Di tướng quân đã

thương nghị qua, hiện nay có thể trợ giúp huyện Tương, cũng chỉ có Quân

hầu ở Lâu Thương thôi.



Lúc chúng ta tới đây, Tư Mã Di tướng quân có nói, lần này y xuất binh

quận Tứ Thủy là vì muốn báo thù cho thúc phụ, chuyện còn lại y không

quan tâm. Chỉ cần Quân hầu có thể cấp chi viện, trong phạm vi quận Tứ

Thủy, y có thể tận sức lớn nhất trợ giúp cho Quân hầu.



Điều kiện này vô cùng hấp dẫn nha!



Nghĩ cẩn thận đến nhưng lời này, Tư Mã Di cùng Chương Hàm cũng là hành động bất đắc dĩ.



Lâu Thương trữ hàng của Tứ Thủy, Nãng quận Đông Hải cùng sáu thành ở

Hoài Hán để chở tới đồ quân nhu. Chiến loạn giằng co đã một năm, khố phủ các nơi đã không còn dồi dào lắm, chỉ có đồ quân nhu ở Lâu Thương là

vẫn sung túc. Đương nhiên Tư Mã Di có thể đánh Lâu Thương trước, để cướp lấy lương thảo và đồ quân nhu, nhưng vấn đề là ở chỗ, Lâu Thương mặc dù nhỏ, nhưng lúc mới xây dựng đã chú ý đến các nhân tố, muốn cường công,

sợ là lưỡng bại câu thương.



Chương Hàm đã từng nhậm chức Thiếu phủ, cũng phụ trách quản lý sự nghi của kiến trúc.



Ban đầu sau khi Lâu Thương xây thành từng gửi bản đồ đến Hàm Dương, sau

khi xem xong Chương Hàm bỏ đi, liền nói Lâu Thương này quả thực là cái

xác rùa đen, khó có thể mở miệng sinh vàng. Nhưng lúc đấy y vẫn rất cao

hứng, cho rằng có một nơi như Lâu Thương, đủ để ổn định lại khu Hoài

Hán.