Hình Đồ
Chương 409 : Bọ ngựa bắt ve
Ngày đăng: 01:42 20/04/20
Năm Tần nhị thế thứ hai, chính là Công nguyên năm 208.
Lịch sử ở nơi này, trong yên lặng đã xảy ra rất nhiều biến hóa, mà tất
cả ngọn nguồn của biến hóa ấy, chính là tới từ nơi vốn không nên tồn
tại, Lâu Thương trấn. Sau đó, giống như một cánh bướm khẽ động một cái,
thế cục Sơn Đông trở nên rắc rối phức tạp.
Đầu tiên, Trần Thắng vốn sau khi thất bại tại huyện Trần, bị xa phu
Trang Giả giết chết, rồi sau đó thuộc cấp của y là Cảnh Câu dẫn tàn quân tự lập làm vương. Nhưng hiện nay, Trần Thắng lại chết trong tay Hạng
Lương, ở trong mắt Hạng Lương, Trần Thắng vốn chẳng có chút ý nghĩa nào, trong thời cuộc này chỉ là một tiểu nhân vật, giết chính là giết. Nhưng ông ta lại quên mất một việc, chung quy Trần Thắng là người đầu tiên
đứng lên phản kháng người Tần, mặc kệ Hạng Lương có nguyện ý thừa nhận
hay không, kể cả Điền Đam, Trương Nhĩ, Ngụy Cữu trong các lộ nhân môn,
đối với Trần Thắng trước sau vẫn còn có chút kính ý.
Nếu không có Trần Thắng, hậu duệ sáu nước sao có thể có cơ hội phấn khởi phản kháng? Tuy Hạng Lương tuyên bố với bên ngoài, Trần Thắng theo
Phiên quân Ngô Nhuế về Chu huyện, nhưng việc ông chợt chiếm đoạt nhân mã của Trần Thắng, mà Thượng trụ quốc Trương Sở là Trương Hạ lại không
biết tung tích. Đủ loại dấu hiệu này đã cho thấy, Trần Thắng đã bị Hạng
Lương giết chết. Trong lịch sử, vốn là sứ giả khắp nơi cùng Hạng Lương
kết minh chư hầu, nhưng hôm nay tất cả đều giữ thái độ quan vọng. Có
trời mới biết, Hạng Lương này có liều chiếm đoạt của bọn họ hay không?
Mà Tư Mã Di, vốn là sau khi công phá huyện Trần, sẽ hiệp trợ quận Nãng.
Hiện nay lại đổi thành Chương Hàm thống quân… Tư Mã Di vì sốt ruột báo
thù cho phụ thân, không kịp đợi quận Tứ Thủy đánh tới. Đặc biệt là lúc y nhận được cam đoan Lâu Thương sẽ giữ tiếp tế, không còn bất cứ cố kỵ
nào, một đường giết hại, làm máu chảy thành sông.
Huyện Tương bị tàn sát hàng loạt dân trong thành, huyện Tiêu bị tàn sát
hàng loạt dân trong thành! Sau khi Tư Mã Di công chiếm huyện Tiêu, giết
người đỏ cả mắt, liền phái người tới Lâu Thương thúc giục nhóm tiếp tế
thứ hai. Đồng thời, Tư Mã Di không kìm nén được tâm tư báo thù, khi đồ
tiếp tế từ Lâu Thương còn chưa tới, lại mang theo quân tiên phong xuất
kích, lấy đại quân chủ lực, ném cho phó tướng quản lý, nhanh chóng hướng về Bành thành, ý đồ vượt trước chiếm cứ Bành thành, quyết chiến cùng
Lưu Bang.
Cùng như vậy, trong lịch sử, Ninh Lăng quân Ngụy Cữu vốn nên bị Chương
Hàm đánh tan, nhưng bởi vì nhận được tình báo của Lưu Khám đã thay đổi
thế cường công, co lại binh lực, bày ra tư thế kiên thủ. Trong “Sử ký”
ghi lại, Ngụy Cữu bởi vì liều lĩnh, khiến binh lực phân tán kết quả bị
Chương Hàm tiêu diệt từng bộ phận, cuối cùng chết tại Lâm Tế. Mà hiện
- Tần tương đừng vội càn rỡ, Phàn Khoái đến đây đón ngươi!
Trong loạn quân, một viên đại tướng quân phi ngựa phóng tới, một tay
thiết kiếm, phách ba trảm lãng tuôn ra mở một đường máu tiến vào trước
mặt Tư Mã Di. Trường sáo trong tay run lên, như quái mãng xoay người, Tư Mã Di đưa đồng việt lên ngăn cản, đỡ lấy trường sáo của đối thủ, hai
thân ngựa sáp lại, sĩ thủ kia liền đưa lên một kiếm quét ngang tới, một
kiếm này, đến quá đột nhiên, suýt nữa chém trúng Tư Mã Di.
Hay cho Tư Mã Di, không loạn chút nào, đột nhiên ở thiết bản kiều trên
ngựa, đại việt đang đánh bật kiếm ra, ngồi vững thân mình, phản thủ một
kích. Đối phương tránh né rất nhanh, trong chớp mắt một hiệp đã hoàn
thành, lúc này Tư Mã Di mới chú ý đến tướng mạo của viên đại tướng này.
Chỉ thấy một thân hủy giáp đen, khôi ngô hùng tráng, Tư Mã Di nhịn không được mở miệng quát hỏi:
- Tặc tướng kia, có dám xưng tên báo họ?
Đối phương cười lớn một tiếng:
- Tần tướng, chẳng lẽ tai ngươi điếc, gia gia Phàn Khoái… hôm nay phụng mệnh của Bái công, đợi ở đây đã lâu.
Vừa nói, Phàn Khoái vừa múa trường sóc tới.
Tư Mã Di cũng không kinh hoàng, hai người hai ngựa đánh xoay quanh một
chỗ. Qua bảy tám hiệp vẫn bất phân thắng bại, trong lòng Tư Mã Di không
khỏi lo lắng, ở đây lâu thêm chút nào là thêm nguy hiểm chút đấy.
Y chạy tới chỗ trống, thúc ngựa muốn rời khỏi. Lại không nghĩ rằng trong đám người có một viên đại tướng giết đi tới, trong tay là một thanh
trường thương, đen nhánh, nặng trịch, lộ ra phong hàn.
- Tần cẩu, chạy đâu!
Người vừa tới thân cao hơn chín thước, vai rộng eo tròn. Gã cũng không
nhiều lời, vừa lên là một mâu đâm tới. Tư Mã Di vội vàng nghiêng người
trốn tránh, đem đồng việt chặn lại đối phương lại một chỗ, đồng thời mở
miệng mắng to:
- Tặc tử dám đánh lén? Có dám thông báo tính danh?