Hình Đồ

Chương 414 : Trận chiến đầu tiên ở huyện Từ 2

Ngày đăng: 01:42 20/04/20


Hai người Lý Tất, Lạc Giáp nghe xong, không khỏi liếc mắt nhìn nhau, liên tục gật đầu nói:



- Lão Quán, chủ ý này rất hay, liền theo lời ngươi nói.



- Nhưng là, hai vị ca ca nhớ kỹ, tuyệt đối không thể ở lâu.



Sau khi phá hủy xong cầu, cần lập tức bỏ chạy… Sở quân bị mất đường lui, tất nhiên sẽ tới chỗ giao hội giữa Tứ Thủy và Hoài Thủy.



Nơi đó là một mảnh bình nguyên, hai vị ca ca có thể mai phục ở đó, nhưng trước hừng đông, các ngươi nhất định phải rút lui khỏi chiến trường,

đến tụ hội với ta.



Năm đó khi ở Vĩnh Chính Nguyên, Quán Anh còn là một tiểu tử lỗ mãng.

Không nghĩ tới chỉ chớp mắt, tiểu tử lỗ mãng ngày xưa đã biết xem xét

thời thế, sử dụng mưu kế rồi. Lý Tất, Lạc Giáp âm thầm cảm thán trong

lòng, lần này dưới trướng Lâu Thương, thật là ngọa hổ tàng long. Tuy

hiện nay binh mã không nhiều lắm, nhưng không gian phát triển quả thực

rất lớn.



Hai người chắp tay hành lễ, thúc ngựa suất lĩnh kỵ quân bản bộ, nhanh chóng rời đi.



Thời gian cứ như vậy từng chút trôi qua.



Quán Anh nhìn nước sông Hoài Thủy, thỏa mãn gật gật đầu.



Tại đây đúng là chỗ ngoặt của Hoài Thủy, mặt sông rất hẹp, hơn nữa nước

sông cũng chảy xiết, lại thêm băng tuyết đang tan, đúng lúc mùa lũ hàng

năm khi xuân đến. Nước rất lớn, cũng vô cùng mãnh liệt. Từ ba ngày

trước, Quán Anh phái người bí mật dựng đập chứa nước ở chỗ này, sau đó

mới tới bàn giao với Tương Cường. Thậm chí ngay cả Tương Cường cũng

không biết Quán Anh đã dựng xong một cái bẫy lớn trên sông Hoài Thủy.



Quán Anh nhớ kỹ, trước khi lên đường, Lưu Khám đã kéo tay y, dặn dò thật kỹ.



- Lão Quán, ta và ngươi quen biết đã mười năm. Trong mười năm này chúng

ta cùng nhau ra sống vào chết, trải qua rất nhiều chuyện. Nếu như nói, ở trong Lâu Thương thành ta tin tưởng ai nhất mà nói, thì ngoài ngươi ra

không còn chọn được người nào khác. Nhiệm vụ lần này của ngươi rất nặng

nề, cho nên ta cũng lo lắng hơn.



- Quân hầu, ta…



- Lão Quán, ngươi hãy nghe ta nói. Ngươi tính tình thô mãng, có đôi khi

rất hay kích động, những năm gần đây, khổ học kỵ chiến binh pháp của Tần Khai tướng quân, ta vô cùng vui mừng. Những lời khác ta không nói nữa,

ngươi đọc binh thư nhiều năm như vậy, biết được kẻ làm tướng, trí tín


Ánh mặt trời, tỏa sáng vào lúc bình minh. Một con chiến mã từ xa chạy tới, trên ngựa là một thanh niên hơi gầy,



Nhìn hình dáng của y như là phong trần mệt mỏi. Ghìm chặt lại chiến mã, y đưa mắt nhìn bốn phía, nhìn thi thể quân Sở khắp nơi trên mặt đất,

không khỏi thở dài một tiếng.



Vẫn là tới chậm!



Y quay đầu ngựa, đang chuẩn bị rời đi, thì ngay lúc này, trong một chỗ

dơ bẩn, một bàn tay dính đầy máu đen từ trong đống xác chết vươn lên.



Bên tai thanh niên vang lên một tiếng rên rỉ yếu ớt, làm cho y vội vàng quay đầu nhìn lại.



Chỉ thấy cách đó không xa, có một người từ trong đống xác chết bò ra,

giãy giụa hai cái vẫn không thể đứng lên được. Thanh niên do dự một

chút, rồi sau đó thúc ngựa tiến lên. Đến cạnh thân thể kia, ghìm ngựa

lại, thanh niên xoay người từ trên ngựa nhảy xuống, rồi sau đó ngồi xổm

xuống thân thể kia.



Đó là một người tướng mạo rất hùng kỳ, người y mặc áo giáp, chắc là một tướng lĩnh.



Trên ngực, dưới hõm vai có một vết thương do thương. Áo giáp hiển nhiên

không thể ngăn được một thương này của đối phương, miếng lót vai vỡ vụn, miệng vết thương biến thành màu đen.



- Nước, ta cần nước!



Thanh niên do dự một chút, cởi xuống từ bên hông một cái ống trúc, sau đó ôm lấy người nọ, đem ống trúc đặt lên miệng y.



Uống hai ngụm nước, tinh thần người kia tựa hồ tốt lên rất nhiều.



Hắn mở to mắt nhìn người thanh niên hỏi:



- Ngươi… ngươi là ai?



- Ta đã cứu ngươi, ngươi mới cần nói cho ta biết trước, ngươi là ai đi.



- Ta… ta chính là quân tiên phong của quân Sở, Long Thả…



Trên khuôn mặt thanh tú tái nhợt của người thanh niên thon gầy, lộ ra một tia vui vẻ, y khẽ nói:



- Ta là Hàn Tín, đang muốn đầu quân!