Hình Đồ

Chương 535 : Hội sư Quan Trung (24)

Ngày đăng: 01:44 20/04/20


- Tả đột thứ!



Trường mâu ngăn chặn thiết kiếm của Chu Bột, thuận thế quăng một quăng hung hăng đánh về phía ngực Chu Bột.



Chu Bột lại càng hoảng sợ, vội vàng tránh né, thuận thế văng viên thuẫn chắn trường mâu của Đường Lệ, rồi đột nhiên vung thiết kiếm chém xuống.



Cái này gọi là Tát Thủ kiếm!



Vốn là chiêu thức người trong giang hồ hay dùng, Chu Bột học được từ Chu Cú Tiễn.



Đường Lệ bị thiết kiếm đánh trúng, miệng thốt lên tiếng kêu đau đớn,

trường mâu tuột tay rơi xuống đất. Chu Bột nhân cơ hội này, xoay người

chụp lấy một tên binh sĩ Ba Thục, đoạt cướp một thanh trường đao, xông

về phía Đường Lệ.



- Kinh Man, dám đả thương quân sư nhà ta!



Trong góc thành lâu, có một người vọt tới, chính là Kỷ Tín.



Y nâng cung cứng trong tay lên, còn cách Chu Bột khoảng trăm bước, liền thả dây cung bắn chuẩn về phía một tiễn Chu Bột.



Lợi tiễn mang theo lực đạo cực mạnh, cắm trung vai Chu Bột. Lực lượng

cực lớn khiến y lui về phía sau hai bước, mà Đường Lệ lúc này giống như

phát điên, nhổ bảo kiếm trên mình, tiến lên ôm lấy hai chân Chu Bột,

rống lớn một tiếng.



- Đi xuống cho ta!



Chu Bột a một tiếng kinh hãi, rốt cuộc bị Đường Lệ quăng xuống phía dưới tường thành.



Bịch một tiếng. . .



Nếu như không có bốn năm cổ thi thể phía dưới, lần này đã đủ để Chu Bột mất mạng. Chu Bột lúc này một chân bị gãy, miệng phun máu tươi. Mười

mấy tên sĩ tốt quân Sở điền cuồng trùng kích tới, vác Chu Bột trên lưng

chạy trở về, cuối cùng cũng giúp y thoát khỏi hiểm địa.



Lưu Bang dưới thành quan chiến, thấy Chu Bột xông lên tường thành, liên tục trầm trồ khen ngợi.



Cũng không ngờ, thoáng chốc Chu Bột đã từ trên tường thành ngã xuống. . .Giống như Chu Bột, những sĩ tốt quân Sở xông lên đầu tường thành Hiểu

Quan rất nhanh bị Kỷ Tín dẫn theo binh mã đánh xuống. Trong lòng Lưu

Bang lúc này lại cảm thất rất bất ổn, rất lo lắng.



Chu Bột được cõng trở về, y liền vội vàng chạy qua.



- Lão Chu, ngươi sao không?



- Bái công. . .Người trên thành Hiểu Quan, mẹ kiếp, đều điên cả rồi. .

.Ngay cả Đường thúc tử cũng liều mạng chiến đấu, chúng ta có lẽ phải đổi đấu pháp!



- Đổi đấu pháp?



- Quân số bọn họ không

nhiều, hôm nay chính là dựa vào một cổ huyết khí chiến đấu. Chúng ta lấy cứng đối cứng, không chỉ tổn thương thảm hại, mà kết quả cũng không

tốt. Trời sáng, hãy để các huynh đệ nghỉ ngơi ăn chút gì đó, rồi hãy

công kích. Thứ nhất có thể ổn định chút tâm tình, thứ hai, cũng có thể

làm giảm sĩ khí quân trấn thủ Hiểu Quan.
Chỉ có điều Đối Lâu của Lưu Bang, rõ ràng rất giản dị, lúc này tạm thời dựng lên.



Vì thế Đối Lâu của Lưu Bang vẻn vẻn có ba tầng, cao khoảng ba trượng,

do hơn trăm tên sĩ tốt đẩy, âm ầm chạy về phía Nghiêu Quan.



Đường Lệ muốn xông lên, nhưng ngay khi cất bước đã không còn chút sức lức. . .



- Kỷ Tín, người tạm thời thay ta chỉ huy, chuẩn bị đá!



- Rõ!



Kỷ Tín cũng không nhiều lời, vội vàng mệnh lệnh sĩ tốt chuẩn bị phòng

ngự. Y cầm kiếm và thuẫn trong tay, đứng trên lâu thành quan sát hướng

đi của quân Sở.



Đối Lâu càng lúc càng tới gần. . .



Theo tiếng kèn lệnh của quân Sở vang lên, sĩ tốt trên Đối Lâu, giương cung cài tên bắn về phía đầu thành Hiểu Quan.



- Các huynh đệ, chuẩn bị ném đá!



Nhưng đúng lúc này, từ phía chân trời xa xa lại vang lên tiếng kèn hiệu cực kỳ quái dị, tiếng vó ngựa ùn ùn, đứng trên đầu tường thành có thể

cảm thụ được đại địa đang rung động. Kỷ Tín không khỏi ngẩn người,

nghiêng tai lắng nghe, đột nhiên khuôn mặt tràn đầy máu đen toát lên vẻ

vui mừng khôn xiết.



- Kèn lệnh núi Ba, là kèn lệnh núi Ba!



Kèn lệnh núi Ba là kèn lệnh quân Ba Thục đặc chế, thanh âm dồn dập to rõ.



Tiếng kèn vang lên, cũng nói rõ viện quân đã tới! Kỷ Tín vung tay cả tiếng la lớn:



- Viện quân, viện quân của chúng ta tới rồi!



Rào rào rào. . .



Trên tường thành Hiểu Quan nhất thời vang lên tiếng hò reo như sấm dậy.



Còn quân Sở dưới chân thành Hiểu Quan không biết nên làm thế nào cho phải.



Lưu Bang đứng trên binh xa, xoay người nhìn lại phía sau. Chỉ thấy,

phía chân trời cát bụi bay ngút trời, một con Hắc Long đang nhe nanh múa vướt vọt tới. . .



- Tặc tử Kinh Man, đừng vội càn rỡ, Mông Khắc ở đây!



Có một viên Đại Tướng cao giọng la lớn.



Mông Khắc là ai?



Lưu Bang chưa bao giờ nghe đến cái tên này. . . Nhưng cũng không quan

trọng, đội binh mã này rõ ràng là viện quân của Hiểu Quan, nói như vậy,

Trương Lương đã thất bại rồi sao?



Thoáng chốc, Lưu Bang rơi vào tuyệt vọng!