Hình Đồ

Chương 539 : Hội sư Quan Trung (28)

Ngày đăng: 01:44 20/04/20


Lưu Khám gật đầu:



- Chuyện này, ta sẽ cân nhắc.



Nếu như Doanh Quả không phải tiểu công chúa, cho dù nàng không thích Lưu Tín, Lưu Khám cũng không quá bận tâm.



Vấn đề chính là, đây là chuyện liên quan tới địa vị xã hội. Doanh Quả

xem như dòng máu cuối cùng của Doanh Tần, mà Lưu Tín. . .Nói thực, y

không xưng. Nếu Lưu Tín vẫn một mực giữ chủ ý, mà không thuyết phục y,

thực sự sau này sẽ trở thành phiền toái lớn.



Lưu Khám nghĩ, chuyện này tốt nhất chính là để Vương Cơ đứng ra.



Thực sự không thể điều Lưu Tín đến Tịnh Châu để y thành gia lập nghiệp tại Tinh Châu, rồi dần dần quên đi.



Khi hai người quay lại đại doanh Phách Thương, thì trời đã qua giờ dân.



Trong đại doanh, giăng đèn kết hoa, náo nhiệt không gì sánh được.



Khi Lưu Khám trở về, hắn liền sai người đi tìm Quý Bố tới.



- Lão Quý, ngươi lập tức cầm Hổ phù, tới Hàm Dương trấn thủ.



Mật lệnh Lữ Thích Chi thống lĩnh quân đội tới Hàm Cốc Quan, đóng quân

trấn thủ Mãnh Trì. . .Nói với y, phải xây thành cao, đào hào sâu, tuyệt

đối không được tự ý xuất binh. Quan Trung hỗn loạn, ta phỏng chừng vô

pháp ngồi vững tại Hàm Đan, mà lập tức huy binh tây tiến, đánh vào Hàm

Cốc Quan. Nói chung, ngươi phải chuyển cáo với Lữ Thích Chi, nói Hàm Cốc Quan là cánh cửa Quan Trung, liên hệ tới cơ nghiệp Đại Đường, cần phải

hành sự cẩn thận.



Quý Bố tiếp nhận Hổ phù, gật đầu đáp ứng.



- Đại Vương, thân sĩ Hà Tây vẫn không ngừng gây loạn. Sau khi Trung Úy

Quân rút khỏi, binh lực trống rỗng. . .Nếu như đạo tặc nhân cơ hội Hoàng Hà đóng băng, qua sông công kích, Hà Tây có thể sẽ nguy.



Lưu Khám nói:



- Thân sĩ Hà Tây gây loạn không cần bận tâm.



Đợi tới khi nhân mã Ba Thục nghỉ ngơi lấy sức, ta sẽ an bài. . .Mạn

nhi, ta muốn để Mông Khắc trấn thủ Hà Tây, nàng nghĩ thế nào?



Ba Mạn ngẩn người, chợt cười cười gật đầu:



- Khắc Thiếu Quân là lựa chọn rất thích hợp. Mông gia từ thời Mông Ngao tướng quân, đến Mông Võ tướng quân, Mông Điềm tướng quân đã trải qua ba đời trấn thủ Hà Tây, vì thế có uy danh rất cao tại nơi này, đương nhiên không có bất cứ vấn đề gì. Chỉ có điều, ta cảm thấy, nếu chỉ dựa vào
gầy gò anh tuấn nhếch miệng tươi cười. . .



- Chào ngài, ta là Đường Lệ!



Trong một khách điếm nhỏ tại huyện Bái, Đường Lệ và Thẩm Thực Kỳ đứng

cùng một chỗ, cười vui vẻ chắp tay giới thiệu với Lưu Khám.



- A Khám, bài thơ ca này của ngươi, thực không hợp với nơi thanh nhã.



Trong lao ngục Huyện Bái, mọi người cùng ngồi một chỗ uống rượu. Khi

tất cả mọi người tán thưởng bài thơ " Lục y bồi tân tửu, hồng nên tiểu

hỏa lô " của Lưu Khám, thì Đường Lệ lại nhăn mặt, phê bình bài thơ của

Lưu Khám, khiến Lưu Khám dở khóc dở cười, trên mặt toát lên vẻ xấu hổ.



Còn có rất nhiều, rất nhiều chuyện. . .



- A Khám, A Khám, đừng ngồi ở chỗ này!



Sau khi Ba Mạn hỏi rõ vấn đề, thấy Lưu Khám đờ đẫn ngồi trên mặt đất, liền bước lên gọi lớn.



Lưu Khám bừng tỉnh, chỉ cảm thấy tim như bị dao cắt.



Hắn run giọng hỏi:



- Lão Đường, lão Đường làm sao?



- Đường quân sư dẫn người đánh úp Hiểu Quan, chặn đường lui của Lưu

Bang. . .Sáng sớm hôm qua, Lưu Bang phát động tổng lực mãnh công, Đường

quân sư tự mình thống lĩnh binh mã ra sức chống đỡ. Mạt tướng nhớ kỹ,

khi quân Sở công kích một lần sau cùng, Đường quân sư đã bị một gã tướng lĩnh quân Sở gây thương tích.



Chỉ là Đường quân sư không nói cho mạt tướng. . .Sau đó, Mông Thiếu Quân thống lĩnh binh mã đến, Đương Quân Sư lệnh mạt tướng thống lĩnh quân đội xuất kích, giáp công quân

Sở. Thế nhưng, khi mạt tướng và Mông Thiếu Quân lên thành, thì phát

hiện. . .Phát hiện, Đường quân sư. . .Quân sư đã đi rồi!



Thân thể Lưu Khám liên tục run lên, hai bàn tay nắm thật chặt.



Sau khi nghe Kỷ Tín nói xong, Lưu Khám không nhịn được hét lớn một tiếng:



- Lão Đường. . .



Vừa dứt lời, trong cổ họng Lưu Khám bắt đầu xuất hiện một cổ khí ngọt,

máu tươi ứa trào lên miệng, hắn ngửa mặt lên trời, ngã quỵ xuống đất.