Hình Đồ
Chương 541 : Cao Tổ tận thế (2)
Ngày đăng: 01:44 20/04/20
Lưu Khám mở mắt ra,
- Lăng mộ của lão Đường, hãy đặt ở Hàng Kim sơn.
- Được!
- Lập tức phái người đi tới Thành Đô, nghênh đón vợ con của lão Đường đến Hàm Dương...
Nói rồi, Lưu Khám ngồi dậy. Ba Mạn liền vội vàng đem một cái ôm gối
lót ở sau lưng hắn, cũng sắp xếp người đi chuẩn bị cơm nước.
- Đã bắt được Lưu Bang chưa?
- Chưa!
Ba Mạn nhẹ giọng nói:
- Trong chiến báo Mông Khắc truyền đến, thì hắn đã bắt được mưu sĩ
Trương Lương của Lưu Bang làm tù binh, còn bắt sống hai đại tướng dưới
trướng Lưu Bang là Chu Hà và Chu Bột. Theo Kỷ Tín nói, thì Chu
Bột... chính là kẻ hại chết Đường đại ca.
- Chu Bột!
Lưu Khám không khỏi nghiến răng nghiến lợi, hung tợn lặp đi lặp lại
cái tên Chu Bột ở trong miệng. Chẳng qua, hắn đột nhiên nhớ tới một
chuyện, nhìn Ba Mạn hỏi:
- Mạn nhi, muội lập tức phái người đi vào thiên lao, hỏi Phàn Đồ Tử một câu: gia quyến của Chu Bột hiện đang ở nơi nào?
Ba Mạn ngẩn ra, gật gật đầu, lập tức đứng dậy đi ra ngoài.
Lưu Khám thì lại tựa đầu lên trên gối, nhắm mắt lại.
Trong lịch sử, thời Tây Hán từng có một vị đại tướng tiếng tăm lừng
lẫy, tên là Chu Á Phu, chính là nhi tử của Chu Bột. Đối với Chu Bột,
Lưu Khám cũng hiểu rõ. Võ nghệ của người này xác thực không tầm
thường, tài bắn cung cũng rất cao minh. Tuy vậy nếu xét về toàn
diện thì…chẳng qua cũng chỉ là bình thường mà thôi.
Trong ấn tượng của hắn, trong số những người giúp Lưu Bang cướp
đoạt thiên hạ lúc ấy, Chu Bột cũng không phải là người quan trọng.
Nhưng bởi vì hắn ta có công hộ giá nên mới được phong làm Giáng hầu. Đời này của Chu Bột, chuyện nổi tiếng nhất của hắn ta chính là
việc cùng Trần Bình liên thủ tru sát tộc nhân Lữ thị. Hơn nữa lúc Lữ
Trĩ chết đi, hắn ta mới dám động thủ. Nhưng để được sử sách nêu tên,
nguyên nhân lớn hơn chính là vì hắn ta có một nhi tử rất đáng gờm,
chính là Chu Á Phu.Lục Liễu Doanh Cũng không biết, hôm nay Chu Á Phu
đã sinh ra hay chưa? Nếu như Chu Á Phu đã sinh ra, Lưu Khám chắc chắn
sẽ không cho phép hắn còn sống...
Trưởng Nữ lắc đầu một cái,
- Tiểu nữ không biết, nghĩa phụ để chúng ta rời khỏi Hàm Dương, còn
mình ở lại đấy để dàn xếp, đợi Đại Vương trở về làm chủ, trở lại
bái kiến.
Nói xong, nàng ngẩng đầu lên, nhìn Lưu Khám nói:
- Nhưng lúc tiểu nữ vào thành, lại phát hiện Đại Vương phát ra công văn, truy nã nghĩa phụ?
Lưu Khám không chút biến sắc, Ba Mạn ở một bên nói:
- Cũng không phải do Đại Vương vô tình, Bách Lý Thuật và Triệu Cao mưu đồ bí mật tạo phản, rút Vệ úy Hưng Nhạc Cung, khiến cho bệ hạ bỏ
mình... Việc này đã xác định, Đại Vương tuy có tâm giải vây cho y, nhưng cũng không thể không cân nhắc đến suy nghĩ của những người khác.
Trưởng Nữ nói:
- Vậy không biết, làm sao mới có thể khiến nghĩa phụ thoát khỏi tội?
- Chỉ dựa vào mật chỉ này sợ là không được… Nếu như có thể bắt được
Triệu Cao, xóa bỏ mọi quan hệ giữa Bách Lý Thuật và Triệu Cao,
mới có thể khiến y thoát khỏi tội danh.
Trưởng nữ đưa tay tiếp nhận hộp gỗ từ tay lão bộc, giơ cao khỏi đỉnh đầu,
- Đại Vương, tiểu nữ tử còn có một vật, muốn dâng cho Đại Vương!
Quý Bố đi lên trước, nhận lấy hộp gỗ, liếc mắt nhìn Trường Nữ, sau đó
đi tới trước mặt Lưu Khám, đem tráp đặt ở trên thư án.
Lưu Khám nhíu mày, mở nắp cái hộp gỗ ra.
- A!
Ba Mạn không khỏi thở nhẹ một tiếng.
Hóa ra, trong cái hộp này, có một cái đầu lâu đẫm máu.
Trưởng Nữ và lão bộc, tất cả đều nằm sấp trên mặt đất, nức nở nói:
- Hôm qua lúc chạng vạng tối, lão thất phu Triệu Cao ẩn thân với
trong nhà tiểu nữ … thừa dịp khi lão ta ngủ say, tiểu nữ tử và lão
Bách Lý đã chặt lấy thủ cấp của lã, dâng cho Đại Vương, xin Đại Vương
đặc xá cho nghĩa phụ.
Lưu Khám nhìn cái đầu lâu máu me ở
trước mặt, tuy mặt mũi đã bị dơ, nhưng vẫn có thể nhìn ra được hình
dạng khuôn mặt của lão ta, lập tức ngây người!