Hình Đồ

Chương 546 : Giang sơn chỉnh thể (2)

Ngày đăng: 01:45 20/04/20


- Mạn phu nhân, y theo phân phó của ngài, đã đem tin tức Sở Hạng tiến công Quan Trung, lan truyền ra ngoài. Phỏng chừng đến vào lúc này ngày

mai, hơn một nửa bách tính Quan Trung đều sẽ biết tin tức này.



Ba Mạn ngồi ở trong lương đình, pha trà thưởng trà.



Nghe Quý Bố nói xong, nàng gật gật đầu, sau đó lại nhìn Quý Bố cười nói:



- Quý Bố, ngươi không cảm thấy kỳ quái vì sao ta lại phải tạo ra khủng hoảng sao?



Quý Bố do dự một chút,



- Ti chức quả thực không biết.



Chẳng qua trước khi Đại Vương lên đường, từng dặn dò mạt tướng phải

nghe theo phu nhân điều khiển. Nếu phu nhân đã sắp xếp như vậy, chắc

chắn sẽ bắn tên không có đích. Y nói liên tiếp mấy từ phu nhân,

lại khiến cho hai gò má của Ba Mạn đỏ bừng, thế nhưng trong lòng cảm

thấy rất ngọt ngào, mỉm cười nói:



- Đại Vương muốn tranh thiên

hạ, làm chủ Quan Trung gần như đã chắc chắn. Thế nhưng hắn từng là

thần tử của Doanh Tần, lúc lập lại Đường quốc, cũng đã hướng về Doanh Tần xưng thần. Vì lẽ đó, hắn muốn vào ở Hàm Dương cung, thì phải cần

một cái cớ thích hợp, và còn cần thời cơ nữa.



Tuy Doanh

Hồ Hợi đã chết rồi, nhưng vẫn đang còn Quả nhi. Tuy là không ít

người đều cho rằng, Doanh Quả công chúa không thích hợp để chấp chưởng Quan Trung, nhưng trên thực tế đây, không ít thần tử Doanh Tần trong

lòng đang chờ đợi điều này xảy ra. Bây giờ Quan Trung cần ổn định,

tuyệt không có thể lại lưu nửa giọt máu. Vì lẽ đó chúng ta nhất định

phải tạo thế cho Đại Vương, khiến cho hắn có thể danh chính ngôn

thuận làm chủ Hàm Dương cung. Muốn làm được việc này, nhất định phải để Doanh Quả công chúa tự thoái nhượng, bằng không thế tất lại sẽ có một phen rung chuyển.



Quý Bố nhẹ nhàng gật đầu,



- Phu nhân yên tâm, mạt tướng sẽ đem tin tức Đại Vương đã từng chiến thắng Sở Hạng ở Lâu Thương, lan truyền ra ngoài.



Trong này, có một chút mùi vị của âm mưu, nhưng Quý Bố cũng biết

rõ, Ba Mạn làm như vậy, trên thực tế là suy nghĩ cho Lưu Khám. Y cũng là Đường tướng, tự nhiên cũng hi vọng Lưu Khám làm chủ Hàm Dương cung.

Nhưng Lưu Khám vẫn không chịu tỏ thái độ, khiến cho Quý Bố cũng không

biết làm sao cho đúng.



Ba Mạn thở dài một hơi,



- Hi

vọng Quả Nhi thông minh, biết được tiến thối, hiểu được chiều hướng

phát triển của thếc cục hiện nay, không cho nàng làm ra thay đổi.

Nếu như…



Nàng nhẹ nhàng cắn môi dưới, chỉ chốc lát sau thả chén trà đang cầm trong tay xuống,


Sương khuya làm ướt vạt áo của hắn, nhưng hắn cũng không nhúc nhích.



Sáng sớm ngày thứ hai, Doanh Quả đang chuẩn bị leo lên chiến xa để

xuất phát, đã thấy huyện lệnh Nam Trịnh vội vội vàng vàng chạy tới,

phía sau còn mang theo trăm tên quân lính.



- Công chúa, Trần Thương sáng sớm đã cho người đến nói Quan Trung đang xảy ra loạn

lạc, hạ mệnh cho hạ quan tăng thêm hộ vệ cho công chúa, đề phòng bất

trắc.



Doanh Quả nghe vậy thì ngẩn ra,



- Quan Trung lại xảy ra chuyện gì?



- Theo sứ giả của Trần Thương đến báo thì Sở Hạng muốn tấn công Quan Trung!



Cáp Vô Lương nhíu mày lại, trầm giọng nói:



- Sở Hạng tấn công Quan Trung, vì sao phải tăng thêm hộ vệ cho công chúa?



- Cái này, cái này… bây giờ Quan Trung lòng người đang hoảng loạn,

tựa hồ có chút không yên tĩnh. Hàm Dương lo lắng công chúa có chuyện

gì ngoài ý muốn, vì vậy mới…



Không chờ nam Trịnh huyện lệnh nói xong, Doanh Quả đã nhẹ nhàng xua tay, ra hiệu y không nên nói nữa.



- Tiểu Cáp, thân thể của ta có chút không khỏe, không bằng hôm nay dừng lại ở Nam Trịnh thêm một ngày, đợi ngày mai rồi hãy xuất phát.



Trong lòng Cáp Vô Lương cảm thấy kỳ quái, nhưng vẫn cung kính đồng ý.



Mới vừa chuyển hành lý lên chiến xa, giờ lại phải chuyển xuống, Doang Quả ra lệnh cho huyện lệnh Nam Trịnh:



- Xin mời đại nhân mang quân sĩ về. Nếu như ngày mai thân thể của ta

khá hơn một chút, thì hãy để bọn họ đến đây hộ tống… Chỉ là, dừng lại ở đây một ngày, lại phải quấy nhiễu đại nhân một phen rồi.



- Đây là chức trách của hạ quan, công chúa chớ nói như vậy.



Huyện lệnh Nam Trịnh cũng không hiểu vì sao Doanh Quả đột nhiên muốn dừng lại thêm một ngày.



Nhưng y cũng không hỏi nhiều, chỉ huy người hỗ trợ tháo dỡ, sau đó trở về phủ nha.



Ở bên trong phủ nha, Doanh Quả im lặng ngồi tại thư phòng, chăm chú

nhìn tấm lụa trắng đang trải trên bàn ở trước mặt, không nhúc nhích.



Hồi lâu sau, nàng hít một hơi thật sâu, múa bút viết mấy dòng chữ lên trên tấm lụa trắng. Sau khi viết xong, nàng lấy ra một cái gấm

hộp, bỏ tấm lụa trắng vào trong đó, sau đó dán niêm phong, đóng ấn

tín của mình. Sau khi làm xong tất cả mọi chuyện, Doanh Quả nhắm mắt lại, thở dài một cái.



Có một số việc, dù không muốn đi chăng nữa rốt cuộc cũng phải đối mặt…