Hình Đồ

Chương 547 : Giang sơn chỉnh thể (3)

Ngày đăng: 01:45 20/04/20


Đối với sự tình hỗn loạn ở Quan Trung, Lưu Khám đã không rảnh để

bận tâm nữa rồi. Sau khi nhận được tin Lưu Bang qua đời, tảng đá lớn đặt ở trong lòng hắn đột nhiên biến mất không còn tăm tích. Mặc kệ nhân phẩm của Lưu Bang như thế nào thì cũng không thể phủ nhận năng lực

của y. Có thể ở trong loạn thế tự quật khởi lập nên một triều đại,

riêng chuyện đó cũng đã chứng minh năng lực của Lưu Bang rồi. Mấy lần

gặp phải thất bạn thảm hại là mấy lần quật khởi làm nên những kỳ tích …



Ngươi có thể nói, Lưu Bang là một con gián đánh mãi cũng không chết, nhưng cũng phải cảm phục sự kiên nhẫn của y.



Người chết rồi, ân ân oán oán năm xưa cũng theo gió đi xa. Nói chung,

một ngọn núi lớn cuối cùng cũng đã được san bằng. Cái gọi là

số mệnh, cũng đang lặng lẽ từ bên trong xảy ra biến hóa đến nghiêng

trời lệch đất. Lưu Khám biết được chuyện cần làm, chính là mau chóng giải quyết hỗn loạn, xóa bỏ cái cảnh chinh chiến không ngừng nghỉ này.



Lưu Bang chết rồi, nhưng Hạng Vũ vẫn còn tồn tại

và vẫn là một tòa núi lớn, chắn ngang trước mặt hắn, bất cứ lúc nào

cũng có thể mang đến cho hắn uy hiếp to lớn.



Đêm đó, Lưu Khám vừa mới đến Hàm Dương, đã mang theo Lục Giả và Thúc Tôn Thông tới thiên lao của Hàm Dương.



Hàm Dương có hai toà đại lao, trong đó Thiên lao được thủ vệ nghiêm

mật nhất. Nó không giống lao ngục phổ thông, được dựng trên mặt đất,

mà giấu sâu ở trong lòng đất cách Hàm Dương cung mười ba dặm về phía

tây. Trên mặt đất, có một toà từ đường cao hơn ba trượng, tên là Tổ Long từ. Kiến trúc tương tự với từ đường bình thường, đại trạch màu xám

đen tường cao hào sâu, lộ ra một cỗ khí tức âm u khủng bố, khiến cho

người ta phải kính sợ tránh xa.



Đây là Tổ Long tự do Thủy

hoàng đế kiến lập lúc còn đang tại vị, do Từ Thị dựa trên âm dương

ngũ hành thiết kế ra. Bởi lúc xây dựng, Từ Thị đã biết công dụng

của Tổ Long từ, vì lẽ đó gã đã bỏ hết tâm tư, cũng không dám động tay động chân chút nào. Ở dưới Tổ Long từ chính là Thiên Lao, nên

có người gọi là Trấn yêu từ. Hàm nghĩa chính là, Tổ Long trấn áp

hết mọi chư hầu yêu nghiệt trong thiên hạ, vĩnh viễn không vươn mình

lên được.



Vì lẽ đó người bị giam vào Thiên Lao, nếu không

phải là hạng đại phú đại quý, mà là người bình thường thì đừng

hòng tiến vào. Từ khi Trấn yêu từ xây dựng tới nay, trước sau chỉ giam giữ các bậc quyền quý của sáu nước hoặc là phản thần của nước Tần. Tóm lại một câu, không phải là đại nhân vật, thì đừng hòng bị

giam vào đây. Chỉ là đã tiến vào đây, thì đừng hòng mơ tưởng đến chuyện đi ra ngoài.



Đối với Tổ Long từ, Thủy hoàng đế cảm

thấy vô cùng hài lòng. Tiêu hao ngàn vạn quan tiền, vận dụng vô số

nhân lực, chu vi dưới lòng đất của Tổ Long khoảng hai mươi trượng

vuông có thừa, mới miễn cưỡng xem như đạt được yêu cầu của Doanh

Chính. Hơn nữa, hoàn cảnh trong thiên lao ngược lại cũng không tính là

quá kém.



Lưu Khám tiến vào Tổ Long từ, dọc theo hành lang

tiến xuống, chỉ thấy từng gian lao thất, được trang trí không tầm

thường chút nào.



Quan lại trông coi Tổ Long từ còn ở một bên giới thiệu:



- Gian phòng từng giam giữ Tề Vương Điền Kiến, còn lao thất này thì khiến Sở vương mất mạng…
Lưu Khám tự nhiên đồng ý.



Một mặt là huynh đệ tương giao nhờ vả, mặt khác, hắn đối với người

được lịch sử gọi là Mưu thánh Trương Tử Phòng, cũng có một tia ảo

tưởng.



Hôm nay dưới trướng Lưu Khám nhân tài đông đúc.



Văn có Thúc Tôn Thông, Khoái Triệt, Lục Giả tài trí cao tuyệt, võ

tướng thì có Quán Anh, Chung Ly Muội, họ là những người có thể

một mình chống đỡ cả một phương, tài năng bất tục.



Thế nhưng, từ khi Công Thúc Liêu qua đời, bên người Lưu Khám ít đi một người có thể vì hắn mà mưu tính toàn cục.



Trần Bình cũng xem như là một người tài, nhưng bây giờ hắn ta lại

đang ở tái ngoại, phụ trách mưu tính toàn bộ thế cuộc ở tái ngoại cho

Lưu Khám, trong lúc nhất thời không thể điều động về.



Nghĩ tới nghĩ lui, thì cũng chỉ có Trương Lương, có thể đảm đương trọng trách.



Nhưng làm thế nào để thuyết phục Trương Lương đây?



Lưu Khám cũng không chắc chắn. Nhưng hắn cũng biết, Trương Lương là một người thông minh, tuy mang thâm cừu đại hận hận với người Tần,

nhưng quả thật gã có chân tài thực học. Chỉ nhìn gã trong khoảng thời gian ngắn trợ giúp Lưu Bang nhanh chóng giành được ba quận, tài năng

như thế tuyệt không thể khinh thường.



Nhìn cuộc đời chìm nổi của Lưu Bang, sẽ phát hiện một chuyện rất thú vị.



Lúc Trương Lương ở bên cạnh đứng vững ở Tứ Thủy quận dễ như ăn cháo,

trong tay tay nắm đến bốn huyện, cũng coi như hào kiệt một phương

nhưng Trương Lương vừa đi, Lưu Bang lập tức bị Lưu Khám lừa lấy Huyện

Bái. Sau đó, bỏ mạng Lang Gia Đông Hải, phải núp dưới trướng Hạng

Lương, không chút đắc chí nào.



Sau khi Trương Lương trở lại bên cạnh y, lại nhanh chóng quật khởi, thậm chí đánh vào Quan Trung…



Cho tới lúc bại trận ở Quan Trung, nói toạc ra không phải mưu tính

của Trương Lương có vấn đề, chỉ là xuất hiện một việc bất ngờ. Nếu

lúc đó Lưu Khám không thể vượt qua ngàn dặm tập kích bất ngờ, hoặc

là sau khi phát hiện tình hình ở Bá Thượng, không thể quyết đoán

xuất kích, thì Lưu Bang rất có thể đánh tan quân Tần, thu được thắng

lợi.



Nói toạc ra, Trương Lương ở Quan Trung thất bại, không phải bại do người, mà là do ông trời không có mắt.



Nếu như nói trắng ra thì Trương Lương cũng không phải bại dưới tay

Lưu Khám, mà là bại dưới tay Công Thúc Liêu đã qua đời.



Vì lẽ đó, khi Lưu Khám đi vào gian lao thất, trong lòng không khỏi có

chút thấp thỏm. Cũng không biết, mình liệu có thể thuyết phục Trương

Lương đầu hàng không đây?