Hình Đồ
Chương 574 : Gặp mặt tại Hộ Dũ (1)
Ngày đăng: 01:45 20/04/20
Nguyện vọng lớn nhất của Hạng Võ vào thời điểm này, chính là có thể đánh thắng Lưu Khám.
Không chỉ vì Lưu Khám là địch nhân lớn nhất của y, trong chuyện này còn có sự tôn nghiêm của võ giả. Trận chiến trước kia dưới chân thành Lâu
Thương đã thành tâm bệnh in sâu trong lòng Hạng Võ. Cả cuộc đời vũ dũng
kiêu ngạo lại phải dựa vào đánh lén mới có thể thắng, thực sự cảm thấy
hổ thẹn.
Nhưng y cũng biết, Lưu Khám không còn là Lưu Khám ở
Lâu Thương năm đó, y cũng không phải Hạng Tịch trước kia. Cuối cùng hai
người vẫn phải phân cao thấp, nhưng không nhất định là loại quyết đấu
trong tưởng tưởng của y. Vì thế, sau khi Hạng Tịch ngồi lên Vương Vị,
biết Lưu Khám đã đến Lạc Dương, y lập tức thống lĩnh binh mã đến Tế
Dương. Y nhất định phải ở đây quyết chiến với Lưu Khám một lần nữa.
Thằng Trì không thể theo ý nguyện, vậy quyết chiến tại thành Đại Lương đi!
Quả thực Phạm Tăng hiểu rất rõ tâm tư này của Hạng Tịch. Tận trong sâu
đáy lòng, Phạm Tăng cũng không ngờ sẽ quyết chiến với Lưu Khám nhanh như vậy.
Nguyên nhân chính là: Lưu Khám từ Hàm Cốc Quan xuất
hiện ở Quan Đông, cơ hồ không mất một binh một tốt có thể chiếm được Hà
Lạc, lại đạt được ba quận Toánh Xuyên, quận Trần và Nam Dương, khí thế
như hồng thủy, sĩ khí tăng lên rừng rực. Còn nước Sở thì sao? Vốn Sở
Vương bị giết, Hạng Võ quanh co ngàn dặm trở về, mặc dù giết chết Ngụy
Báo, nhưng nguyên khí đại thương. Cộng thêm chiến sự tại Tam Tề xuất
hiện tình hình hỗn loạn, quân Sở hiện tại cùng lúc phải đối mặt với hai
địch nhân, quyết chiến vào thời điểm này thực sự không có lợi đối với
nước Sở.
Theo như ý của Phạm Tăng, Hạng Võ nên giữ vững quận
Tứ Thủy và quận Nãng, lệnh cho Kình Bố, Sài Vũ mau chóng rút khỏi thế
cục hỗn loạn tại Tam Tề, hợp binh cùng một chỗ. Sau đó cố thủ Tứ Thủy,
phái binh đánh quận Trần, nghĩ biện pháp liên hệ với phiên quân Ngô Nhuế trấn thủ tại Trường Sa, đứng vững gót chân tại Giang Băng. Đương nhiên, nếu như có thể thừa cơ chiếm lấy Nam Dương, tiêu diệt quân đội nước
Đường tại Di Lăng sẽ là kết cục cực kỳ hoàn hảo.
Phạm Tăng
biết, chiếm đoạt Nam Dương, tiêu diệt quân Đường ở Di Lăng cũng không
phải chuyện dễ dàng, nhưng ít ra có thể ngăn cản quân Đường tại Tây Nam
Di Lăng, sẽ có tác dụng rất lớn đối với việc Hạng Võ ổn định cục diện.
Đáng tiếc, Hạng Võ không nghe theo lời đề nghị của Phạm Tăng. Chỉ là y
hiểu rất rõ tầm quan trọng của việc cố thủ quận Nãng, vì thế đã ra lệnh
cho Tào Cữu lui binh đến Tuy Dương, bất luận tình hình thế nào cũng phải thủ vững không được thoái lui.
Giữ được quận Nãng, cánh quân Hạng Võ xem như ổn định, y có thể quyết chiến với Lưu Khám tốt hơn.
Ngày 10 tháng 3, Lưu Khám dẫn binh đến Đại Lương!
Trải qua hai năm chiến loạn, cố đô Đại Lương bị tàn phá càng thêm nặng nề.
Nếu như y nhân lúc tiệc rượu bố trí phục binh ám toán Bệ hạ, như vậy
lòng quân sẽ dao động. Chuyện này, Bệ hạ không thể không đề phòng.
Lưu Khám suy nghĩ, nhẹ nhàng lắc đầu nói:
- Trẫm và Hạng Tịch tiếp xúc không nhiều, nhưng biết rõ.
Người này là người có nghĩa khí, sẽ không sử dụng thủ đoạn. Chỉ có
điều, Trẫm tuy tin Hạng Tịch, nhưng không tin Phạm Tăng. . .Nếu không đi dự, sẽ bị người Sở cười Trẫm nhát gan; nhưng nếu đi . . .Uhm, không thể không đề phòng! Đạo Tử, khanh cho rằng, Trẫm nên đi, hay không nên đi?
Trần Bình suy nghĩ một chút, rồi nói:
- Bệ hạ nói không sai, không đi sẽ bị Hạng Tịch chê cười, khiến cho
quân ta khiếp sợ, chuyện này rất bất lợi đối với sĩ khí quân ta; nhưng
nếu đi, Tử Phòng nói cũng không phải không có đạo lý. Nếu Hạng Tịch thực sự thiết đãi yến tiệc thì cũng tốt, nhưng nếu Phạm Tăng bày mưu, e là
không ổn.
Y ngẩng đầu nói:
- Việc này xử lý tốt,
nói không chừng có thể chặt đứt một tay Hạng Tịch; nếu như không xử lý
được, có thể sẽ khiến Bệ hạ rơi vào tình cảnh nguy hiểm.
Gặp mặt ở Hộ Dũ, vì sao ta cứ cảm giác giống như Hồng Môn Yến nhỉ?
Lưu Khám hiểu ý tứ của Trần Bình.
Nếu như Hạng Tịch thiết đãi yến tiệc, ngược lại cũng không đáng lo.
Nhưng nếu Phạm Tăng tham dự, khó tránh khỏi chuyện phát sinh ngoài ý
muốn. Mọi thứ đều có hai mặt, dựa vào tính cách của Hạng Tịch sẽ không
sử dụng âm mưu quỷ kế, còn Phạm Tăng kia lòng dạ thực khó lường. Nhưng
cũng là cơ hội ly gián hai người, lúc này Hạng Võ mâu thuẫn với Phạm
Tăng còn chưa quá lớn, bởi chỉ dựa vào tin đồn của Trần Bình, chưa hẳn
đã khiến Hạng Võ trúng kế.
Nói cách khác, Hộ Dũ hội không chừng sẽ trở thành cơ hội tốt ly gián hai người.
Nhưng chuyện này phải giữ chừng mực, nếu ly gián không tốt, ngược lại sẽ khiến Lưu Khám rơi vào tình cảnh xấu.
Trương Lương và Trần Bình cũng không dám đưa ra chủ ý, bởi vì một khi xuất hiện nguy hiểm, xem như gây nên đại họa rồi. . .
Lưu Khám nhíu mày trầm tư.
Sau một hồi, hắn bỗng nhiên đứng dậy nói:
- Trẫm đã quyết định, mặc kệ Hạng Tịch có mai phục hay không, Trẫm cũng phải đi Hộ Dũ gặp y một lần. Nếu không, không duyên không cớ bị y chế
nhạo, ngược lại sẽ khiến sĩ khí tướng sĩ bị giảm sút. Trẫm cũng muốn xem xem, Hạng Tịch có chủ định gì.