Hình Đồ
Chương 575 : Gặp mặt tại Hộ Dũ (2)
Ngày đăng: 01:45 20/04/20
Hạng Võ thực sự không có ý nghĩ gì khác!
Tuy đối địch với Lưu Khám, nhưng trong lòng rất ca tụng Lưu Khám, thậm chí còn cảm thấy luyến tiếc.
Cuộc chiến Lâu Thương, hai người chính là kỳ phùng địch thủ. Từ đó về
sau cũng chưa hề giao thủ. Trong lòng Hạng Võ rốt cuộc vẫn có một tia
nuối tiếc. Hiện tại song phương đều triển khai binh mã, quyết ý một trận đại chiến. Cho nên Hạng Võ muốn gặp gỡ Lưu Khám một hồi, rồi sau đó
quyết tử chiến.
Cũng khó trách, bởi vì trong xương tủy Hạng
Võ tràn đầy nghĩa khí, hành sự khó tránh khỏi có chút qua loa. Ngược
lại, Phạm Tăng lại không tán thành đối với hành động hào hiệp của Hạng
Võ, nhưng cũng không tiện ngăn cản, vì vậy chấp nhận hành động này của
Hạng Võ. Vốn cho rằng Lưu Khám không đồng ý, nhưng kết quả hoàn toàn
khác. Sau khi Phạm Tăng biết tin này, không khỏi ngạc nhiên, trong lòng
bắt đầu suy tính.
- Đại Vương, trời ban cho Đại Vương cơ hội tốt, có thể nhất thống giang sơn.
Khi Phạm Tăng chạy đến đại trướng, Hạng Võ đang được Ngu Cơ hầu rượu.
Nghe thấy Phạm Tăng nói không đầu không đuôi, Hạng Võ cảm thấy có chút
lờ mờ.
- Á phụ, lời này của người có ý gì?
- Tên mọi rợ Lưu Khám đã đồng ý gặp Đại Vương tại Hộ Dũ?
- Đúng vậy, vừa có thư trả lời, nói ba ngày sau sẽ gặp ta ở Hộ Dũ.
- Hắn nói mang theo bao nhiêu nhân mã không?
- Không Bi ngựa là người nghĩa hiệp, trong thư Cô Vương không nói mang
theo binh mã, có lẽ hắn sẽ không mang nhiều người đến.
Phạm Tăng liên tục gật đầu, cười nói:
- Như vậy, chẳng phải là ngày Lưu Đường diệt vong sao? Lão thần có một
kế này có thể giúp Đại Vương dễ dàng lấy thủ cấp của Lưu Khám. Lưu Khám
chết đi, Lưu Đường tất nhiên sẽ loạn. . . Đến lúc đó Đại Vương đích thân dẫn binh, thừa thế đánh vào Quan Trung thống nhất thiên hạ.
Hạng Võ không phải kẻ ngu, nghe xong lời Phạm Tăng nói, mới đầu khẽ giật mình, sau đó chợt hiểu ý tứ của Phạm Tăng.
- Ý của Á Phụ, chính là nhân lúc Lưu Khám dự tiệc. . .
Phạm Tăng vuốt râu, cười nói:
- Đúng vậy, Lưu Khám đến dự tiệc, lúc đó Đại Vương chỉ cần mai phục
ngoài trướng hơn nghìn duệ sĩ, cho dù Lưu Khám dũng mãnh thiện chiến
cũng đừng hòng sống rời đi.
Hạng Võ trợn tròn mắt hổ, tức giận nói:
- Á phụ, sao thể đưa ra kế sách hành sự giống kẻ tiểu nhân được?
- Đường Vương có lời, xin cứ nói.
- Trẫm đã từng nghe danh Phạm lão tử nước Sở, hôm nay gặp mặt quả không uổng.
Nói xong, Lưu Khám chắp tay mang theo ba người Lưu Cự đi ra ngoài.
Những lời này của hắn cực kỳ độc ác, ngụ ý chính là: Phạm Tăng không
phải cha ngươi, nhưng hôm nay trong lòng người Sở, e là chẳng khác gì
cha ngươi.
Khuôn mặt Hạng Võ thoáng chốc đỏ bừng, trơ mắt
nhìn Lưu Khám đi về phía xa. Những lời này quá ác độc, nhưng tỉ mỉ nghĩ
lại, cũng không phải không có đạo lý.
Phạm Tăng biết biết rõ mình không đồng ý với kế hoạch
của ông ta, vậy mà vẫn an bài thỏa đáng. Quan trọng nhất chính, lời Phạm Tăng nói có sức ảnh hưởng rất lớn trong quân Sở, không có mệnh lệnh của mình, trên dưới quân Sở đều nghe theo sự điều khiển của ông ta, địa vị
không khỏi có phần hơi quá. . .
Đi xuống gò núi, Lưu Khám leo lên chiến xa.
Quý Bố nhẹ giọng hỏi:
- Bệ hạ, Phạm Tăng thực sự nham hiểm, nếu không phải Bệ Hạ nhìn thấu Hạng Tịch, e là hôm nay gặp nguy hiểm rồi.
Lưu Khám cười cười:
- Phạm Tăng nham hiểm sao?
Trẫm không nghĩ vậy. . .Hạng Tịch có thể thống lĩnh quân đội một
phương, cũng không thể thống lĩnh cả nước. Phạm Tăng chẳng qua chỉ là kẻ khôn vặt, nếu Trẫm là Phạm Tăng, tuyệt không làm như vậy. Giết người
không thành, ngược lại bị hại. . .Chẳng qua là người bình thường mà
thôi, nếu nói về nham hiểm, cần nhắc tới Đạo Tử.
Phạm Tăng
chẳng qua chỉ dựa vào sự khôn vặt mà được sủng ái, y thậm chí không nhận ra lúc tiến lúc lui, làm sao có thể làm lâu dài?
Về phần nham hiểm, Lưu Khám lại không nghĩ vậy.
Hắn cảm thấy, nhân vật giống như Trần Bình mới được coi là nham hiểm.
Thấy Quý Bố có điểm không rõ, Lưu Khám lại nhỏ giọng nói:
- Trẫm có thể đánh cuộc với khanh, không lâu sau, Phạm Tăng sẽ rời bỏ Hạng Tịch.
- Ủa?
- Có Phạm Tăng, nói không chừng Hạng Tịch có thể ngăn cản chút thời gian.
Nhưng nếu không có Phạm Tăng, Hạng Tịch bị diệt chỉ là chuyện sớm tốt mà thôi.
Lưu Khám tràn đầy tự tin nói. Hắn đột nhiên xoay người nhìn lại phía sau, cười lạnh một tiếng, rồi nhẹ nhàng lắc đầu. . .