Hình Đồ

Chương 578 : Bốn bề thụ địch (1)

Ngày đăng: 01:45 20/04/20


- Cai Hạ?



Khi Lưu Khám vừa nhận được chiến báo, cũng không khỏi cảm thán tạo hóa thần kỳ.



Trong lịch sử, rõ ràng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, thật không ngờ, vô tình lại trở về quỹ tích ban đầu.



Cai Hạ, thập diện mai phục, bốn đề thụ địch. . .



Bốn năm trước, Lưu Khám ở Lâu Thương cách Cai Hạ khoảng hơn trăm dặm

chính diện giao phong với Hạng Võ. Bốn năm sau, bọn họ lại giao phong

lần nữa, nhưng tình hình tựa hồ hoàn toàn điên đảo!



Lý Tả Xa, Trương Lương không rõ Lưu Khám vì sao coi trọng đối với vùng Cai Hạ

này, vì thế hai người không hẹn cùng nhìn Lưu Khám, trong lòng không

khỏi thấp thỏm không yên.



Hôm nay Lưu Khám càng thêm oai nghiêm, cho dù nhếch miệng cười nhạt, cũng khiến người ta cảm thấy áp bức.



- Bệ hạ, có phải có vấn đề hay không?



Lý Tả Xa thận trọng hỏi.



Trong đại trướng, huynh đệ Quý Bố, Quý Tâm, Sài Vũ và Phàn Khoái đều

khẩn trương nhìn về phái hắn. Lưu Khám không trả lời mà nhìn Lý Tả Xa,

trong lòng không khỏi cảm khái một phen. Nhớ lại năm đó, chỉ vì Lý Tả Xa là cháu trai của danh tướng Lý Mục mà coi trọng y. Lúc ấy vừa vặn gặp

Hàn Tín bỏ trốn, Lưu Khám cũng hy vọng có người có thể bắt y.



Có thể hắn không ngờ, Lý Tả Xa làm xuất sắc như vậy. Chẳng những giết

chết Hàn Tín, mà về phương diện dùng binh, mấy chục vạn binh mã, gần

mười lộ binh tướng, dưới sự chỉ huy của y, chỉ hơn một tháng ngắn ngủi

đã bức Hạng Võ rơi vào tình trạng này. Đồng thời, tính cách của Lý Tả Xa tựa hồ càng ngày càng được hoàn thiện hơn. Y không có dã tâm gì, rất

hiểu những người cùng chung sống. Phàm là người từng hợp tác với y, đều

tán thưởng y là một nhà binh pháp xuất chúng, mưu lược hơn người.



Theo mức độ nào đó, Lý Tả Xa đã vượt qua Hàn Tín!



- Hôm nay các lộ binh mã ở nơi nào?



- Binh mã của Mông Khắc tướng quân đã đến bờ Tuy Thủy, hai vị tướng

quân Lý Tất, Lạc Giáp chia binh làm hai đường, một đường đến xã Đại

Trạch, một đường vòng qua xã Đại Trạch xuôi về phía nam, dự tính giờ mão ngày mai có thể chiếm lĩnh đại trạch Ngũ Hà, chặt đứt đường lui của

quân Sở; quân đội sở thuộc của Quán Anh đóng tại huyện Đồng; Lữ Thích

Chi tướng quân lúc này e là đã đến Lâu Thương, dựa theo theo kế hoạch,


- Lúc này liều chết xông ra, e là dữ nhiều lành ít. Lưu man tử hình như đã chuẩn bị quyết một trận tử chiến với Cô Vương ở nơi này, mấy lộ đại

quân chém giết xông tới, các huynh đệ đã có chút bối rối. Cô Vương quyết ít dựa vào núi mà trấn thủ, trước ổn định quân tâm, sau tùy thời đột

phá vòng vây. Ái Cơ đừng lo lắng, Cô Vương cưỡi ngựa, tay cầm Bàn Long

Kích nhất định có thể trùng kích phá vòng vây.



Hạng Võ luôn

rất tự tin về võ lực của chính mình, nhưng lần nà có chút bất an. . .Bởi vì y hiểu rất rõ, mình rất khó đối phó với Tam hùng Lâu Thương. Y chưa

từng giao thủ với gã tiểu hùng Lưu Tín, vì thế không rõ nông sâu, nhưng y đã từng giao phong với Lưu Khám, Lưu Cự. Mà lúc này, Tam hùng cùng lúc

xuất hiện. . .



Hạng Võ không khỏi có chút khổ tâm.



Lúc rạng sáng, hai mươi vạn quân Đường, mười lộ binh mã, ầm ầm kéo đến Cai Hạ.



Đứng trên cao nhìn lại, chỉ thấy cờ hiệu quân Đường nhằng nhịt tung bay khắp trời. . .



- Hạng Viên, ngươi sợ sao?



Thấy sắc mặt quân tốt sau lưng ai lấy đều trắng bệch, Hạng Võ sao có

thể không biết sĩ khí quân Sở đã rất sa sút. Võ nghệ của Hạng Viên tuy

không quá giỏi, nhưng tâm tư rất linh hoạt. Y liền hiểu ra ngụ ý của

Hạng Võ:



- Đại Vương, loại tình cảnh này, thần cảm thấy chỉ giống như tại Cự Lộc trước kia.



- Ha ha, đúng vậy!



Hạng Võ cười lớn, hào phóng quát:



- Cuộc chiến tại Cự Lộc, 30 vạn quân Tần còn bị Cô Vương đánh cho chạy toạn loạn, quân Đường hôm nay càng không đáng nói?



Quân Sở nghe lời này, trong lòng không khỏi phấn chấn.



Đúng vậy, 30 mươi vạn quân Tần không phải nói chơi, quân Đường kia chưa chắc đã có đến 30 vạn!



- Truyền mệnh lệnh của Cô Vương, toàn quân đề cao cảnh giác, ngăn cản

đường công kích của quân Đường. Đợi thời cơ chín muồi, Cô Vương sẽ dẫn

mọi người trùng kích phá vòng vây.



Dựa theo lời phát biểu hùng hồn của Hạng Võ, lòng người quân Sở vốn dao động, dần dần bình tĩnh trở lại.