Hình Đồ

Chương 87 : Khóa nô

Ngày đăng: 01:37 20/04/20


Trên thân thể tráng hán, thương tích giăng khắp nơi.



Có chỗ sâu

có thể thấy được xương cốt, thậm chí đã mưng mủ. Thịt xung quanh vết

thương đều thối rữa, thực sự khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.



Chỉ là không đủ khiến Lưu Khám khiếp sợ.



Bởi hắn là người từng trải trông thấy không ít người chết. Nếu đoán được

thân phận của tráng hán này, thì cũng nắm bắt được nguyên nhân gây lên

thương tích kia. Giết chết 21 gã xa sĩ Trung xa phủ. . .E là giết được

một nghìn địch, bản thân cũng tổn hại tám trăm!



Thực sự khiến Lưu Khám cảm thấy giật mình chính là xiềng xích trên thân thể tráng hán kia.



Xiềng xích lộ ra ngoài khoảng chừng hai trượng. Thế nhưng xiềng xích quấn

quanh thân thể y cũng dài gần hai trượng. Hơn nữa xiềng xích bên ngoài

nhỏ hơn xiềng xích quấn quay thân thể tráng hán rất nhiều, ước chừng to

bằng ngón tay cái. Nhưng nếu như chỉ quấn trên người cũng đành thôi.

Xiềng xích này đã bám sâu vào trong thịt, thậm chí hòa vào máu thịt hình thành một thể thống nhất.



Thật giống như ổ khóa trên thân thể tráng hán, có một số nơi máu thịt đã bao phủ xiềng xích, cảm giác vô cùng quỷ dị.



Lưu Khám cũng không phải người chưa từng thấy qua.



Tại kiếp trước hắn xem tin tức cũng thường xuyên nghe nói, chứng kiến một

số người đi tới nơi xa dùng xiềng xích khóa vợ con lại.



Nhưng chỉ là khóa mà thôi, so với tình hình tráng hán trước mắt khác nhau rất nhiều.



- Đây là. . .



Lưu Khám nhịn không được kinh hô một tiếng.



Quán Anh và Trình Mạc bên ngoài xe xốc màn xe lên xem, cũng không khỏi ngây ngẩn.



Khoái Triệt thấp giọng nói:



- Khóa nô!



- Hả?



Lưu Khám chưa bao giờ nghe tới danh từ này, quay đầu nhìn về phía Khoái Triệt dò hỏi:



- Khoái Triệt, ngươi vừa nói khóa nô?



Khoái Triệt gật đầu:


sáu nước liên minh với Đại Lương, thương nghị chia cắt nước Tần. Bởi vì

nước Tề công kích nước Tống, lãnh địa sau đó lại tách ra năm mươi dặm

biếu tặng nước Hàn, làm vật trao đổi để nước Hàn phối hợp với nước Sở

công kích Võ Quan.



Đó là một lần trao đổi vô cùng dây dưa phức tạp.



Nước Hàn, nước Triệu, nước Ngụy. . .Còn có nước Sở, nước Tề, nước Yến đều

dính dáng vào. Mà kết quả lần trao đổi này chính là, khiến nước Tống

biến mất khỏi dòng lịch sử. Thế nhưng, mục đích chủ yếu là chia cắt nước Tần rốt cuộc thất bại.



Quán gia vốn là người nước Tống!



Đối với nước Hàn cũng có hận ý rất cường liệt.



Đó là lý do Quán Anh không hận người Tần giống như con cháu sáu nước khác, thậm chí tại phương diện nào đó còn ủng hộ nước Tần.



Chẳng trách thời gian trước kia tại Tống Tử, Quán Anh không hề chút nào để ý đối với Lưu Khám có thân phận là người nước Tần.



- Phía trước là Mạnh Chư Trạch!



Trình Mạc nói với Lưu Khám:



- Sau khi qua Mạnh Chư Trạch, đến Mặc Nãng Sơn xem như là địa phận thuộc

quận Tứ Thủy. Rời khỏi Nãng Sơn, đi về phía Đông chính là Phong Ấp, tiếp đến đi khoảng nửa ngày, chúng ta xem như về đến nhà.



Lưu Khám lúc này có chút nhớ nhà, lập tức giơ roi đánh xe nhanh hơn.



Nhưng đúng lúc này, có khoảng chừng hơn mười chiếc Lục Bí Khinh Xa chạy như

bay mà đến, thoáng chốc gặp xe ngựa đám người Lưu Khám.



Một gã xa sĩ trong khi đánh xe, ánh mắt vô ý lướt nhìn qua.



Gã xa sĩ đột nhiên biến sắc, gắng sức ghìm cương ngựa, miệng phát sinh

thanh âm chói tai, khiến các xe còn lại lập tức chuyển hướng.



- Đuổi theo xe ngựa kia!



Xa sĩ hô lớn một tiếng, thúc ngựa vọt qua.



Tốc độ của Lục Bí Khi Xa vượt xa tốc độ xe ngựa của đám người Lưu Khám.

Trong nháy mắt liền đuổi tới, hô lớn một tiếng để đám người Lưu Khám

dừng lại.



- Dừng xe!



Gã xa sĩ kia hét lớn một tiếng, sóc đồng trên tay liền dựng thẳng trên xe.