Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1024 : Đổi tên thành Tam Bát

Ngày đăng: 04:55 20/04/20




Sử Kình Tùng còng rất thuận lợi, nhưng sau đó hắn đột nhiên cảm thấy cổ tay truyền đến cảm giác lạnh buốt, hắn cúi đầu nhìn và chấn động, không ngờ lại còng chính mình.



- Đúng là nhiều kẻ thích ngược đãi chính mình.



Hạ Thiên lúc này chợt cảm khái:



- Có kẻ thích tự còng chính mình, này, vợ, tôi nghe nói gần mực thì đen, nếu cứ ở cùng một chỗ với bọn thích ngược đãi sẽ biến thành tự ngược đãi, chúng ta nên đứng cách xa bọn này ra một chút.



Hạ Thiên vừa nói vừa đi ra ngoài, mà lúc này đám người đứng xem mới cảm thấy có chút kỳ lạ, tại sao tên cảnh sát kia lại tự còng chính mình?



- Tổ trưởng, anh làm sao vậy?



Tên nam cảnh sát trẻ tuổi cũng phát hiện tình huống không đúng, hắn vội hỏi.



Còn nữ cảnh sát lại tức giận kêu lên với Hạ Thiên:



- Ngươi làm gì tổ trưởng?



Hạ Thiên không quan tâm đến nữ cảnh sát này, hắn tiếp tục không nhanh không chậm đi ra bên ngoài nhà hàng.



- Đứng lại, nếu không tôi nổ súng.



Nữ cảnh sát khẽ quát, mà nàng lại rút súng ra, họng súng tiếp tục chĩa về phía Hạ Thiên.



Khi thấy nữ cảnh sát rút súng ra thì đám người đứng xem lại cảm thấy bất an, trong lòng đang thầm suy nghĩ, tên khốn kia chẳng lẽ không sợ súng sao?



Đúng lúc này nữ cảnh sát đang đứng nghiêm chợt cảm thấy chân mình mềm nhũn, cơ thể ngã xuống đất.



- Á!



Nữ cảnh sát không trực tiếp té xuống đất, nàng đụng vào một bàn ăn, đây là một bàn thức ăn Trung Quốc, hơn nữa còn đụng vào cạnh bàn, vì vậy mà nàng hét lên thảm thiết rồi trực tiếp ngất xỉu.



- Vợ xem, tôi nói gần mực thì đen có sai đâu, người quái dị kia cũng thích tự ngược đãi, lại đập đầu vào cạnh bàn.



Hạ Thiên lại nói.



Mọi người trợn mắt há mồm, điều này, sao trùng hợp như vậy.



- Cậu... ....



Tên nam cảnh sát định mở miệng nhưng vừa nói được một chữ thì Hạ Thiên đã quay đầu nhìn:



- Này, anh muốn đập đầu vào cạnh bàn sao?



Tên nam cảnh sát chợt nghẹn họng, cũng không cách nào nói ra nửa chữ. Nguồn truyện: Truyện FULL


- Này, tiểu thư nhà cô tên là gì?



Hạ Thiên lúc này không nhịn được phải hỏi.



- Tống thần y, tên của tiểu thư nhà tôi nên để cho chính tiểu thư nói cho biết.



Thiếu nữ xinh đẹp vừa lái xe vừa dùng giọng không nhanh không chậm nói.



- Cô tên là gì?



Hạ Thiên có chút khó chịu, hắn thuận miệng hỏi một câu.



- Tôi là A Cửu.



Thiếu nữ lại sảng khoái trả lời.



- Sao lại lấy tên là A Cửu?



Hạ Thiên rất kỳ quái:



- Thật ra tôi cảm thấy cô tên là A Bát hay A Thất cũng hay, đúng rồi, có cái tên rất hay dành cho cô.



- Phải không?



Thiếu nữ tự xưng là A Cửu chợt có chút hiếu kỳ:



- Không biết Tống thần y có tên gì hay cho tôi?



- Tôi cảm thấy dù là A Cửu, A Bát hay A Thất đều không dễ nghe bằng Tam Bát, chỉ cần lấy tên này thì ai cũng biết, chỉ cần đổi tên là Tam Bát thì có thể trở thành danh nhân.



Hạ Thiên nghiêm trang nói.



A Cửu vốn lái xe rất trấn định, nàng nghe nói như vậy thì chợt nhấn mạnh chân ga muốn húc vào chiếc xe phía trước, cuối cùng nàng cũng hiểu rõ, người này dám mắng nàng là Tam Bát.



- Tôi tưởng rằng Tống thần y chỉ thích đánh người, không ngờ bản lĩnh mắng người cũng không tồi.



A Cửu lại nhanh chóng trấn định trở lại, hắn thản nhiên nói.



- Cái gì mà tôi chẳng lợi hại? Dù là đánh người hay thứ gì cũng vậy, cô có muốn thử một chút không?



Hạ Thiên vẫn rất chăm chú, hắn thật sư muốn cho A Cửu này một trận.