Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1096 : Ta chính là Dịch Tri Ngôn

Ngày đăng: 04:56 20/04/20




- Có lẽ đã ra hết, tôi sẽ đi xác nhận tình huống.



Phương Trung Thiên quay lại hỏi thăm, sau đó đi đến dùng giọng khẳng định nói với Hạ Thiên:



- Đã xác định, trong phòng không còn ai, tất cả nhân viên đã rút đi rồi.



- Chồng, sao vậy?



Ninh Khiết hỏi.



- Bên trong còn có người.



Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào khu biệt thự đổ nát rồi nói.



- Điều đó là không thể, bên trong không thể nào còn có người... ....



Phương Trung Thiên đầu tiên là sững sờ, sau đó vội vàng nói.



- Tôi nói có thì có.



Hạ Thiên trừng mắt nhìn Phương Trung Thiên, sau đó hắn lóe người đi đến bên cạnh biệt thự, hắn đi vài vòng xung quanh, sau đó vung tay đánh ra vài chưởng, vỗ lên biệt thự.



- Ầm ầm!



Nghe thấy những âm thanh khủng bố vang lên thì nhiều cảnh sát xoay đầu nhìn lại, sau đó cả đám trợn mắt há mồm. Trước đó tuy biệt thự đã bị nổ bom nhưng tốt xấu gì thì kết cấu cơ bản còn chưa bị phá hoại sạch sẽ, nhưng bây giờ biệt thự đã đổ vỡ, hoàn toàn biết thành phế tích.



Không ai thấy rốt cuộc vì sao ngôi biệt thự kia sụp đổ, với năng lực của bọn họ thì căn bản không thể thấy động tác của Hạ Thiên, nhưng bọn họ có thể thấy Hạ Thiên đứng trên đống phế tích.



- Này, tên ngốc ở bên dưới, chú muốn tự leo lên hay để anh kéo lên?



Hạ Thiên lúc này lớn tiếng hỏi một câu.



Đám cảnh sát Hongkong nghe nói như vậy thì tưởng Hạ Thiên bị điên, phía dưới sao có thể còn người nào được? Dù thật sự có người thì sợ rằng đã sớm bị đè chết, nào còn bò ra được?



- Người này là ai?



- Không biết, chỉ thấy đứng cùng người phụ nữ kia.



- Người phụ nữ nào?



- Chính là người phụ nữ xinh đẹp kia, nghe nói đến từ nội địa, địa vị rất lớn... ....



- *** chó, người nội địa khi nào thì quản chuyện của cảnh sát Hongkong chúng ta?



- Lời này phải hỏi thủ trưởng... ....



Một đám cảnh sát nghị luận ồn ào với nhau, mà Phương Trung Thiên cũng không nhịn được phải nói với Ninh Khiết:


Vẻ mặt tên đàn ông khẽ biến đổi, lúc này hắn đã khó thể nào trấn định.



- Chú có phải là Dịch Tri Ngôn không?



Hạ Thiên thuận miệng hỏi.



- Đúng vậy, tôi là Dịch Tri Ngôn, tôi là kẻ cho người bắt cóc mẹ Liễu Mộng, cũng cho người ám sát Vệ Hiểu Đồng, Dịch Tri Ngôn chính là tôi.



Giọng điệu của tên Dịch Tri Ngôn có vẻ khá tự hào.



- Này, vì sao chú luôn gây khó khăn cho anh?



Hạ Thiên lại hỏi.



- Hạ Thiên, là mày luôn gây khó cho tao mới đúng chứ? Tao đã cố gắng tránh mặt mày, nhưng mày khinh người quá đáng, tao đã không còn đường lui, nào biết không tránh được mày?



Dịch Tri Ngôn tức giận nói. Nguồn: https://truyenfull.vn



- Anh không có tâm tình gây khó cho chú, là chú uy hiếp vợ anh, vì vậy anh mới xử chú.



Hạ Thiên tức giận nói, sau đó hắn dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Dịch Tri Ngôn:



- Không đúng, chú sao lại nghe lời như vậy? Anh còn chưa bức cung mà?



- Dịch Tri Ngôn, anh bao nhiêu tuổi rồi?



Ninh Khiết ở bên cạnh chợt hỏi một câu.



- Ba mươi hai.



Dịch Tri Ngôn hào sảng trả lời.



- Anh xác nhận mình ba mươi hai?



Ninh Khiết tiếp tục truy vấn.



- Nói nhảm, chẳng lẽ cô nghĩ rằng tôi bốn mươi hai?



Dịch Tri Ngôn khẽ hừ một tiếng.



- Nếu anh thật sự là Dịch Tri Ngôn, vậy anh ít nhất cũng bốn mươi hai.



Ninh Khiết khẽ hừ một tiếng, sau đó nàng quay đầu nhìn Hạ Thiên:



- Chồng, người này chưa hẳn là Dịch Tri Ngôn.