Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 1097 : Tôi muốn tra tấn tên ngốc này
Ngày đăng: 04:56 20/04/20
Hạ Thiên sững sờ, hắn dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Ninh Khiết:
- Vợ quỷ keo kiệt, sao chị biết hắn không phải thật sự? Tuy tôi cũng thấy hắn giống như không phải Dịch Tri Ngôn thật sự, nhưng chị cũng chưa từng được gặp mặt hắn mà?
- Chồng, Hứa lão tiên sinh cũng biết Dịch Tri Ngôn, tuy không quen nhưng vẫn có thể xác định người này hơn hai mươi năm trước từng xuất hiện, nếu hắn mới ba mươi hai tuổi thì sao có thể là Dịch Tri Ngôn? Hắn không thể nào làm tất cả khi mới mười mấy tuổi được?
- Hừ, tuy tôi mười mấy tuổi đã rất thông minh, nhưng tên ngốc này sợ rằng mười mấy tuổi còn chưa làm được những thứ như vậy.
Hạ Thiên khẽ gật đầu, sau đó hắn tung một đá lên người Dịch Tri Ngôn:
- Này, thằng ngu, chú có phải muốn nếm thử tư vị sống không bằng chết?
- Hạ Thiên, sống không bằng chết tao đã từng được hưởng, mày không dọa được tao đâu.
Dịch Tri Ngôn cười nhạt một tiếng:
- Mày tin hay không tin đều được, tao thật sự là Dịch Tri Ngôn, rơi vào tay mày là tao không may, nhưng mày tin tao đi, cuộc sống của mày sẽ bắt đầu chẳng có gì tốt đẹp, có câu làm việc có chừng mực, mày nên thu tay lại...Á... ....
Dịch Tri Ngôn chợt kêu lên thảm thiết, Hạ Thiên đột nhiên lấy ngân châm đâm vài cái lên người hắn, chỉ vài châm đơn giản nhưng tên này chợt sinh ra cảm giác như đau đớn liên tục sinh ra.
- Ngu ngốc, nói mau, Dịch Tri Ngôn chính thức đang ở đâu?
Hạ Thiên rất mất vui, đã mất nhiều thời gian nhưng hắn vẫn chưa tìm ra Dịch Tri Ngôn thật sự, điều này làm hắn khó thể chịu được.
- Tao nói...Tao nói...Tao thật sự là Dịch Tri Ngôn chính thức...Á... ....
Dịch Tri Ngôn cố nén đau, cuối cùng lại nói ra một câu như vậy, nhưng nói xong thì Hạ Thiên nổi giận, hắn cầm ngân châm đâm vài lượt lên người Dịch Tri Ngôn, lúc này Dịch Tri Ngôn càng kêu gào kinh thiên động địa.
May mà nơi này là bờ biển tương đối trống trải, ngoài đám cảnh sát Hongkong thì cũng không còn ai khác, nhưng đám cảnh sát nghe được tiếng gào thảm thiết của Dịch Tri Ngôn cũng sinh ra cảm giác kinh hoàng. Bọn họ biết có kẻ đang bức cung trước mặt mình, nhưng bọn họ không dám tiến lên ngăn cản, đúng là không có biện pháp, ai bảo những gì Hạ Thiên đã từng làm đã để cho bọn họ cực kỳ sợ hãi?
- Hạ Thiên, mày...Mày dù tra tấn tao thế nào cũng vô dụng thôi, tao...Tao con bà nó thật sự là Dịch Tri Ngôn.
Ninh Khiết thật sự không nhịn được phải hỏi thăm Hạ Thiên, nàng thấy đây là chuyện lớn, hơn nữa tác dụng của đối phương là rất lớn, nếu trực tiếp xử lý thì quá đáng tiếc.
- Tôi sẽ gọi điện thoại.
Hạ Thiên suy nghĩ rồi bấm số của Mộc Hàm.
Mộc Hàm nhận được điện thoại của Hạ Thiên mà cảm thấy có chút bất ngờ, sau khi nghe xong câu chuyện thì nàng cảm thấy mừng rỡ:
- Chồng, cậu thật sự lập đại công, sau sự kiện Ngụy Gia Hoa lần trước thì chúng ta thật sự chú ý đến tổ chức này rồi, nhưng thật sự không có đột phá gì, cũng không ngờ chồng vô tình tìm được tin tức quan trọng như vậy.
Mộc Hàm dừng lại một chút rồi nói:
- Chồng, cậu đừng nên giết hắn, chúng ta cần phải dùng hắn làm kẻ nằm vùng, lần này cần phá hủy hoàn toàn tổ chức này mới được.
Thành phố Cảng Thành, một biệt thự bên bờ bêển.
- Tiểu thư, tiểu thư, có tin tốt.
A Cửu hưng phấn chạy vào phòng ngủ.
- Tin tức gì tốt?
Y Tiểu Âm bình tĩnh nói, đối với nàng thì bây giờ rất khó có tin tốt.
- Bệnh viện...Tên Dịch Tri Ngôn kia đã đồng ý chuyển nhượng tất cả bệnh viện cho chúng ta, hắn sẽ làm người thay mặt, để cho tiểu thư tiếp nhận thủ tục, mà tất cả văn kiện đã chuẩn bị xong, tiểu thư chỉ cần hạ bút ký là được, như vậy tất cả bệnh viện sẽ thuộc về tiểu thư.
A Cửu dùng giọng có chút hưng phấn nói, đây là nguyên nhân nàng đến Cảng Thành, bây giờ nếu làm thỏa đáng thì đại biểu cho nàng có thể rời khỏi đây, mà rời khỏi Cảng Thành là sự kiện mà nàng rất mong đợi.