Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 1109 : Tôi hận ở nông thôn
Ngày đăng: 04:56 20/04/20
- Chồng à, thật ra cũng chưa hẳn nhắm vào cậu.
Diệp Mộng Oánh dùng giọng dịu dàng an ủi Hạ Thiên:
- Nhị thúc và Nhị thẩm vẫn luôn cho rằng tôi là người hại chết Diệp Thiếu Kiệt và Diệp Mộng Vân, hơn nữa tất cả gia sản nhà họ Diệp đều do tôi nắm trong tay, vì vậy bọn họ đã sớm hận tôi thấu xương, lúc này muốn cùng chết với tôi cũng không có gì là lạ.
Diệp Mộng Oánh dừng lại một chút rồi bổ sung thêm:
- Dù bọn họ không muốn cùng chết với tôi thì cũng có người khác, cậu cũng biết đấy, dù là tập đoàn Thiên Nam hay tập đoàn Thần Y của chúng ta, bây giờ có rất nhiều đối thủ cạnh tranh. Đặc biệt là tập đoàn Thần Y, tuy chỉ phát triển trong thời gian vài tháng nhưng đã có không ít công ty vì sự xuất hiện của tập đoàn Thần Y mà rút khỏi thị trường, một vài công ty coi như đóng cửa, bọn họ không nghĩ trả thù mới là lạ.
- Nhưng lần này lại là bom, tôi cảm thấy đó chính là tên khốn đã muốn nổ chết Tiểu Nha ra tay.
Hạ Thiên cau mày nói.
- Dù là bọn họ cũng không có gì, lần sau tôi sẽ cẩn thận hơn, sẽ không cho bọn họ cơ hội.
Diệp Mộng Oánh tuy vừa trải qua kiếp nạn nhưng vẫn rất tỉnh táo, có lẽ vì nàng đã sớm biết người đàn ông của mình sẽ đến cứu, vì thế khi gặp mặt Hạ Thiên thì nàng cũng không kinh ngạc. Đối với nàng thì chuyện vừa rồi chẳng khác nào một vấn đề nhỏ nhặt.
- Không còn lần sau nữa, lần này tôi nhất định sẽ tìm ra bọn họ.
Hạ Thiên không nhịn được đám khốn nạn lúc nào cũng rình tập kích vợ mình.
- Được rồi, không phải cậu đã tìm người kiểm tra rồi sao? Trước tiên không quan tâm đến vấn đề này.
Diệp Mộng Oánh chủ động ngồi lên hai chân Hạ Thiên, nàng khẽ ôm cổ hắn, giọng nói tràn đầy hương vị nũng nịu:
- Tôi nhớ cậu.
Diệp Mộng Oánh không cho Hạ Thiên cơ hội tiếp tục nói chuyện, nàng cúi xuống, chủ động hôn hắn.
Sáng hôm sau.
- Ông xã, điện thoại kìa...Ông xã, điện thoại kìa... ....
Âm thanh dễ nghe lại vang lên.
An Khả Khả tiếp tục làm nũng.
- Anh thấy về sẽ thú vị hơn.
Hạ Thiên thuận miệng nói một câu, hắn ôm An Khả Khả và tiếp tục đi về phía trước.
- Em muốn hô lên có người sàm sỡ.
An Khả Khả bĩu môi, nàng tiếp tục làm nũng uy hiếp Hạ Thiên.
- Đến khi quay về anh sẽ sàm sỡ em.
Hạ Thiên tất nhiên không sợ.
- Chồng, anh là đại sắc lang, cả ngày chỉ biết sàm sỡ em, em sẽ hét lên đấy.
An Khả Khả gắt giọng.
An Khả Khả thật sự muốn nghịch, nàng hô lên:
- Cứu mạng, có người sàm sỡ.
Vô tình có nhiều người nhìn về phía bên này, nhưng bọn họ thấy tình cảnh như vậy thì nhất định cho rằng đó là tình nhân đùa giỡn với nhau, cũng không quan tâm.
- Đúng là thói đời ngày nay, cũng không còn ai ra tay vì nghĩa.
Khi thấy không có ai hỗ trợ thì An Khả Khả lầm bầm nói.
Nhưng đúng lúc này có một âm thanh tức giận vang lên:
- Cầm thú, buông cô bé ra.