Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1116 : Nuốt vào

Ngày đăng: 04:56 20/04/20




- Phải không?



Thư Tịnh quay đầu lại cười lạnh một tiếng:



- Vậy để cho bốn tên thủ hạ của anh đến đây.



Thư Tịnh quay đầu nhìn hai tên vệ sỹ rồi nói thêm:



- Các anh chỉ cần nhìn là được, đừng ra tay, tôi muốn đích thân dạy bảo họ.



Thư Tịnh lúc ban đầu chỉ có chút tức giận, nhưng bây giờ nàng không chỉ tức giận vì Hác Cường làm dơ sàn nhà, mà nàng muốn nhân cơ hội nói cho người khác biết, bà chủ xinh đẹp như nàng cũng không dễ trêu vào.



Những câu lạc bộ thể hình thế này thường xuất hiện những tên đàn ông dư thừa hóc-môn, nếu nàng không có chút thủ đoạn, sợ rằng sau này sẽ có kẻ đến tìm phiền toái.



- Người đẹp, em thật sự càng để anh phải thay đổi cái nhìn.



Hác Cường càng thêm ngạc nhiên:



- Không thể không nói, anh thật sự càng có hứng thú với em … Á … …



Hác Cường còn chưa dứt lời thì Thư Tịnh đã ra tay, nàng có vẻ nhấc chân tùy ý, khi người ngoài còn chưa kịp phản ứng thì nàng đã trực tiếp đạp ngã Hác Cường xuống đất.



- Á … …



Bốn phía chợt vang lên những tiến hô kinh hoàng, người đẹp quả nhiên hung mãnh.



- Lên, lên cho ông.



Hác Cường cũng thở hổn hển gào lên.



Bốn tên thanh niên mặc áo da chợt lao về phía Thư Tịnh, mà Mạc Văn Tịnh ở bên cạnh cũng nhắc nhở:



- Thư Tịnh cẩn thận.



Mạc Văn Tịnh thấy hai tên vệ sỹ của Thư Tịnh không hề chuyển động thì nhịn không được phải nhắc nhở bọn họ:



- Này, hai người các anh còn đứng đó làm gì? Mau ra tay hỗ trợ.



Hai tên vệ sỹ cũng rất muốn giúp đỡ, nhưng Thư Tịnh vừa nói bọn họ không cần hỗ trợ, tất nhiên bọn họ sẽ không dám trái lời. Mà điều quan trọng nhất chính là bọn họ biết mình căn bản không cần hỗ trợ làm gì.



- Văn Tịnh, đừng lo lắng, Thư Tịnh không sao. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn



Khương Phong lại rất trấn định, hắn và Thư Tịnh quen biết nhau cũng không phải ngày một ngày hai, hắn biết Thư Tịnh không phải người dễ xúc động, nàng dám ra tay thì phải nắm chắc. Tuy Khương Phong cũng không biết Thư Tịnh bây giờ là cao thủ võ công, nhưng hắn biết nàng có một người đàn ông lợi hại, cảm thấy nàng phải học được vài thứ từ Hạ Thiên, chỉ cần một đá đạp ngã Hác Cường vừa rồi thì biết nàng rất lợi hại.



Mạc Văn Tịnh lập tức không lo lắng, không phải vì những lời nói của Khương Phong, mà Khương Phong vừa nói xong thì bốn tên côn đồ kia đã ngã xuống đất, mà Thư Tịnh lại có vẻ như chưa từng ra tay, bộ dạng rất nhàn nhã. Rõ ràng đối với nàng thì bốn tên côn đồ kia không đáng nhắc đến.


- Đây là lời đề nghị của tôi, đáp ứng hay không là do anh, tôi không cưỡng cầu.



Thư Tịnh cũng không quan tâm đến chuyện này, nàng và Giang Chấn Khôn cũng không quá quen thuộc, nàng chỉ cảm thấy nên thuận tiện giúp Giang Chấn Khôn, điều này cũng không có gì, dù sao mọi người cũng cùng một trường.



- Cám ơn, Thư tiểu thư.



Giang Chấn Khôn có chút do dự, cuối cùng cũng đồng ý, thật ra hắn đã nhanh chóng rơi vào hoàn cảnh sơn cùng thủy tận, bây giờ đột nhiên có hy vọng, tất nhiên hắn phải nắm bắt cho tốt.



- Này, vợ Tịnh Tịnh, người này là ai? Sao tôi thấy anh ta thường bị đánh thế này?



Hạ Thiên lúc này hỏi một câu.



- Anh ta là quán quân võ thuật.



Thư Tịnh trừng mắt nhìn Hạ Thiên, người này nói chuyện đúng là, vận động viên tất nhiên sẽ thường xuyên bị đánh rồi.



- Tôi thấy anh ta sắp bị người ta đánh tan tành rồi.



Hạ Thiên bĩu môi, sau đó hắn kéo Thư Tịnh:



- Vợ Tịnh Tịnh, chúng ta tìm chỗ vắng người chơi thôi.



Thư Tịnh chợt đỏ mặt, lưu manh này sao lại đen tối như vậy, tìm chỗ vắng người để "chơi"? Sao không nói rõ là thuê phòng luôn cho rồi?



- Bên kia có phòng nghỉ, cả hai có thể sang đó tìm thế giới cho riêng mình.



Mạc Văn Tịnh hảo tâm nhắc nhở.



- Văn Tịnh, bạn không nói cũng không chết ngay được.



Thư Tịnh trừng mắt nhìn Mạc Văn Tịnh.



Thư Tịnh dừng lại một chút rồi nói một câu:



- Khương Phong, Văn Tịnh, chỗ này giao lại cho hai bạn, chúng tôi ra ngoài đi dạo.



- Không có vấn đề, các người cứ đi đi.



Khương Phong đồng ý.



Mà Thư Tịnh lại kéo Hạ Thiên:



- Đi thôi, chúng ta ra ngoài chơi.