Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1115 : Lau sàn nhà cho sạch sẽ

Ngày đăng: 04:56 20/04/20




Thư Tịnh chợt cảm thấy đau đầu, hôm nay mới khai trương ngày đầu tiên, sao lại có người đến gây rối?



Nhưng Thư Tịnh đi đến lầu hai thì phát hiện sự việc cũng không phải như những gì nàng nghĩ, thì ra cũng không phải có người gây rối, chẳng qua có hai vị tranh dành bạn gái.



- Hai vị này là tình địch, cùng nhau theo đuổi một cô gái, cả ba đều là sinh viên trường đại học thể dục thể thao, hai nam sinh ở lớp võ thuật, nữ sinh thì lớp bóng chuyền, à, chính là cô gái kia.



Khương Phong ở bên cạnh dùng giọng bất đắc dĩ giải thích:



- Cũng không biết vì sao hôm nay bọn họ lại đến cùng một nơi như thế này, sau đó hai vị này lại muốn quyết đấu, vì thế nên lập tức lên lôi đài.



Thư Tịnh nhìn hai người nam sinh trên đài, bọn họ đều là những người cao to khôi ngô, lại nhìn qua vị nữ sinh, điều này có thể làm cho hai nam sinh quyết đấu là đương nhiên.



- Nữ sinh kia không cản lại sao?



Thư Tịnh không khỏi hỏi.



- Cũng không phải không cản, nữ sinh kia khuyên bọn họ đừng đánh nhau, nhưng hai nam sinh nói không đánh cũng được, bắt cô ấy phải chọn một. Kết quả là cô gái nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng không chọn ai, hơn nữa còn nói một câu là "Các anh cứ đánh đi!"



Khương Phong có chút dở khóc dở cười:



- Nữ sinh kia cảm thấy điều kiện của cả hai nam sinh đều rất tốt, nàng giống như cũng ưa thích cả hai, ôi, không ngờ những năm nay nữ sinh cũng lăng nhăng như vậy.



- Đánh, đánh đi.



Lúc này đã bắt đầu có người ồn ào, được xem đánh nhau miễn phí, tất nhiên đối với đám người kia là tình huống cầu còn chưa được.



- Khương Phong, nói cho bọn họ biết, muốn đánh cũng được, nhưng phải tuân thủ quy tắc, bọn họ học võ thì cứ tuân theo quy tắc, đeo găng vào mà thi đấu, tôi cũng không muốn nơi đây sinh chuyện chết người.



Thư Tịnh khẽ nói.



- Được, tôi sẽ nói với bọn họ.



Khương Phong đi tới rồi lớn tiếng thuật lại lời yêu cầu của Thư Tịnh.



Hai người kia lập tức đồng ý, bọn họ chỉ muốn cướp bạn gái mà thôi, không muốn liều mạng, dựa theo quy tắc thì quá tốt.



- Bà chủ, dựa theo quy tắc thì cần một trọng tài nữa mới được.



Lúc này một nam sinh mở miệng.



- Đúng vậy, cần một trọng tài.



Nam sinh còn lại cũng tán thành.


- Thức thời thì đi theo ông, nếu không … …



- Nhặt thuốc lên, còn nữa, lau sạch sàn nhà cho tôi.



Một âm thanh tức giận vang lên cắt ngang lời Hác Cường.



Người mở miệng không phải là ai khác mà chính là Thư Tịnh, nàng định không quan tâm đến vấn đề này, nhưng hôm nay nàng vừa khai trương, người này lại nhổ nước bọt lên sàn nhà mới tinh, còn ném cả thuốc xuống sàn, làm nàng khó có thể nhịn được.



Lầu hai chợt trở nên yên tĩnh, hơn muời ánh mắt nhìn về phía Thư Tịnh, đám người đến tập thể hình cảm thấy Thư Tịnh có hơi ngốc, tên Hác Cường kia là lưu manh, nàng cần gì phải xen vào chuyện này? Không phải tự tìm phiền toái cho mình sao?



Giang Chấn Khôn cũng sững sờ, hắn cũng không ngờ Thư Tịnh lại xen vào chuyện này.



- Này người đẹp, đầu óc bị hư rồi sao?



Hác Cường cũng dùng ánh mắt khó tưởng nhìn Thư Tịnh:



- Biết anh là ai không?



- Tôi không cần biết anh là ai, tóm lại lau sạch sàn nhà cho tôi, đây là quán của tôi, có ân oán gì các anh ra ngoài mà giải quyết, đừng ảnh hưởng đến khách hàng của tôi.



Thư Tịnh tức giận nói.



- Người đẹp, anh không muốn làm phiền em, em cũng đừng chủ động dây vào anh, được không?



Hác Cường lấy ra một điếu thuốc khác ngậm lên miệng:



- Có câu nói mãnh long quá giang, tuy Hác Cường tôi không phải là người thành phố Giang Hải, nhưng cũng không phải sợ nơi này, cũng không sợ phiền, em hiểu chưa?



- Lau sạch sàn nhà.



Thư Tịnh lạnh lùng nói:



- Không thì đừng trách tôi không khách khí.



- Thư tiểu thư, để chúng tôi giải quyết.



Hai tên đàn ông cao lớn đi đến, chính là vệ sỹ của Thư Tịnh, tuy Thư Tịnh bây giờ là cao thủ nhưng vẫn có hai vệ sỹ bên cạnh, tất nhiên bọn họ đứng cách xa một chút.



Trong mắt Hác Cường lóe lên cái nhìn kinh ngạc:



- Xem ra anh nhìn lầm, không ngờ lai lịch của vị tiểu thư này là không nhỏ, em có hai vệ sỹ, có vẻ thân thủ không tệ, nhưng chỉ sợ làm em thất vọng, nếu hai tên vệ sỹ của em đánh với bốn tên thủ hạ của anh, sợ rằng thiệt hại là phần em.