Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 1114 : Chị còn cần tập thể hình sao?
Ngày đăng: 04:56 20/04/20
Vẻ mặt Tiêu Đại Minh chợt biến đổi lớn, hắn dùng ánh mắt khó tin nhìn Kiều Đông Hải:
- Cậu … Sao cậu… …
- Người các ông muốn tìm là bạn bè của tôi, hắn biết rõ các ông đang tìm, nhưng hắn không muốn các ông tìm ra.
Giọng nói của Kiều Đông Hải rất lãnh đạm:
- Năm xưa các ông nhẫn tâm vứt bỏ hắn thì nên biết có một ngày hai bên gặp mặt sẽ coi như không biết.
- Tôi, năm xưa chúng tôi có khổ tâm … …
Vẻ mặt Tiêu Đại Minh chợt đỏ bừng, nhưng không biết giải thích thế nào cho phải.
- Không có nổi khổ tâm nào đến mức ông phải vứt bỏ con trai ruột của mình.
Kiều Đông Hải khẽ hừ nhẹ một tiếng:
- Tiêu tiên sinh, tôi không muốn nói quá nhiều, tôi nói một câu cuối cùng, các ông từ bỏ hắn, không phải là tổn thất của hắn, mà chính là tổn thất của các ông.
Kiều Đông Hải nói xong những câu như vậy thì xoay người bỏ đi, hắn thật sự cảm thấy rất khó hiểu, Hạ Thiên khủng bố như vậy mà lại bị cha mẹ từ bỏ khi còn nhỏ.
- Chờ chút, Kiều tiên sinh, làm phiền cậu chờ chút.
Tiêu Đại Minh vội vàng đuổi theo, hắn dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn Kiều Đông Hải:
- Làm phiền anh chuyển lời cho tiểu Thiên, dù năm xưa chúng tôi có sai thì em trai của nó không sai, em của nó có còn sống hay không, tất cả đều dựa vào nó.
- Các ông nên nghĩ biện pháp khác, theo tôi được biết thì cấy ghép tủy cũng không phải người thân mới làm được.
Kiều Đông Hải lạnh lùng nói một câu:
- Tiêu tiên sinh, tôi còn muốn hỏi ông một câu, coi như năm xưa các ông có nổi khổ tâm, khi đó coi như nhà ông nghèo khó, vì nghèo mà không làm gì được, nhưng sau đó các ông giàu lên, các ông có khi nào nghĩ đến hắn?
- Chúng tôi … Chúng tôi …
Tiêu Đại Minh bị Kiều Đông Hải mắng cho không nói nên lời.
- Tiêu tiên sinh, tôi nói cho ông biết, các ông có ngày hôm nay cũng là công lao của hắn, nếu không thì ông nghĩ rằng ai cho ông một triệu?
- Vợ Tịnh Tịnh, chị đang ở đâu?
Hạ Thiên vội vàng hỏi, cuối cùng hắn còn kỳ quái bổ sung một câu:
- Bên chị có vẻ rất ồn, chị không ở trong nhà sao?
- Không, tôi vừa mở một trung tâm thể hình, hôm nay khai trương, tôi bây giờ có chút bận rộn, nếu cậu rảnh thì đến, nếu không thì tối điện thoại lại.
Thư Tịnh nhanh chóng nói, bên kia giống như có người đang gọi nàng, xem ra bây giờ nàng thật sự rất bận.
- Quán thể hình. Vợ Tịnh Tịnh còn tập thể hình sao?
Hạ Thiên có chút buồn bực.
- Ngốc, tôi mở quán thể hình cũng không phải cho mình tập, là kiếm tiền. Nguồn truyện: Truyện FULL
Thư Tịnh tức giận nói:
- Này, cậu có đến không, nếu không tôi cúp điện thoại.
- Vợ Tịnh Tịnh, chị đã nghĩ đến tôi, tất nhiên tôi sẽ đến, mà quán thể hình của chị ở đâu?
Hạ Thiên vội vàng hỏi.
- Tôi không nhớ đến cậu.
Thư Tịnh tức giận nói một câu, nhưng nàng vẫn nói ra địa chỉ:
- Gần trường Đại học thể dục thể thao, cửa chính đi ra thì quẹo trái tám trăm mét, là câu lạc bộ thể hình Phong Hỏa, cậu có thể thấy ngay.
Cũng không quan tâm Hạ Thiên có nghe rõ hay không, Thư Tịnh cúp điện thoại.
… …
Thật ra câu lạc bộ thể hình Phong Hỏa này trước kia đã có sẵn, chẳng qua kinh doanh không tốt, gần như đóng cửa, vài tháng trước bắt đầu dán bảng chuyển nhượng.
Lúc đầu Thư Tịnh cũng không muốn tiếp nhận câu lạc bộ thể hình này, nhưng sau đó nàng phát hiện mình không biết nên xài mười triệu của Hạ Thiên thế nào cho phải, lại nghĩ mình sắp tốt nghiệp, giống như nên suy xét vấn đề việc làm, vì thế mới thu mua quán Phong Hỏa này.