Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1144 : Lừa Mị Nhi ở chung phòng

Ngày đăng: 04:57 20/04/20




- Đi thôi, bây giờ cậu ở đâu? Tôi đưa cậu về.



Mị Nhi cuối cùng cũng khởi động xe rồi nói.



- Vợ Mị Nhi, tạm thời tôi không có chỗ nào.



Hạ Thiên trả lời, đây rõ ràng cũng là giả, hắn không thể không có chỗ ở, chẳng qua hắn muốn Mị Nhi tìm chỗ mới, như vậy có thể ở cùng nhau.



- Nếu không thì chúng ta đến căn cứ Ám tổ?



Mị Nhi trưng cầu ý kiến của Hạ Thiên.



- Tôi không muốn đi.



Hạ Thiên lắc đầu không chút do dự, nói đùa à, đi đến đó hắn còn có thể cùng Mị Nhi sống trong thế giới riêng sao?



- Chúng ta có thể đi khách sạn.



Mị Nhi thản nhiên nói, nàng cũng không tức giận, thực tế nàng cũng không muốn đến căn cứ của Ám tổ.



Mị Nhi hơi dừng lại rồi giải thích:



- Ngoài căn cứ Ám tổ thì tôi không có chỗ ở cố định, vì vậy nếu cậu thật sự không muốn về khu căn cứ Ám tổ, chúng ta chỉ có thể ở khách sạn.



- Không có vấn đề, chúng ta đến khách sạn.



Hạ Thiên đồng ý ngay, khách sạn thì rất tốt, hai người ở cùng một gian, sau đó muốn làm ăn gì cũng được.



- Cậu muốn ở khách sạn nào?



Mị Nhi lại hỏi, sau đó nàng giải thích:



- Toi căn bản chưa từng ở khách sạn, cũng không quen khách sạn thủ đô.



- Đến khách sạn Đô Thành.



Hạ Thiên suy nghĩ rồi nói, tất nhiên hắn cũng không phải quen thuộc với khách sạn ở thủ đô, nhưng trước đó không lâu hắn giúp Tam sư phụ nên chạy đến khách sạn Đô Thành hai lần. Tuy cơ bản hắn chưa từng ở đó nhưng cũng thấy phòng ốc không tệ.



- Được.



Mị Nhi đồng ý rất kiên quyết.



Nửa giờ sau ở phòng mười bốn, Hạ Thiên nhìn chiếc giường lớn trong phòng, lại nhìn Mị Nhi đang đứng bên cạnh cửa sổ, hắn thật sự rất muốn ăn ngay bây giờ, xem ra kế hoạch sắp thành công.



Hạ Thiên đi đến sau lưng Mị Nhi, đang định ôm thì nàng chợt lóe lên lách ra, điều này làm hắn có chút buồn bực, hắn phát hiện mình ở trong một vòng tròn quái dị.



Hạ Thiên phải tiếp tục giả vờ bị thương, như vậy Mị Nhi mới có thể ở cùng với hắn, nhưng nếu hắn muốn ôm vợ Mị Nhi thì phải có sự tình nguyện, nếu không thì nàng sẽ biết hắn không trọng thương, sẽ chạy đi mất.



- Xem ra không nên gấp.



Hạ Thiên thầm nghĩ, nhưng bây giờ Mị Nhi vẫn ở bên cạnh bảo vệ cho hắn, vì vậy hắn còn nhiều cơ hội, cũng không nên quá nóng lòng.



Hạ Thiên nhìn giờ, bây giờ còn chưa đến ba giờ chiều, hắn quyết định nên ra ngoài dạo chơi.



- Vợ Mị Nhi, chúng ta ra ngoài dạo phố đi.


Có hơn mười mấy người đứng xung quanh xem náo nhiệt cũng ngây dại, lúc bắt đầu bọn họ cũng nghĩ rằng người phụ nữ mặc quần áo da đen với dáng người rất tuyệt vời kia là rất xấu, hơn phân nửa là mặt thẹo nếu không thì việc gì phải đeo một cặp kính râm lớn như vậy trên mặt?



Nhưng bây giờ bọn họ đều cảm thấy Trình Hạo quá ngu, nói người ta là xấu xí sao? Đám người không khỏi vô thức đưa mắt nhìn bạn gái bên cạnh, nếu người ta xấu xí thì bạn gái của mình là gì?



- Cút. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.



Mị Nhi lạnh lùng nói ra một chữ rồi tiếp tục đeo kính râm lên.



- Vợ Mị Nhi, cần gì cho thằng ngu này thấy được dáng vẻ của chị? Để cho tôi xem là được rồi.



Hạ Thiên lúc này phàn nàn, trước đó hắn không muốn để Mị Nhi đeo kính, nhưng bây giờ hắn thấy vợ Mị Nhi của mình sao lại cho loại này xem?



- Cậu hy vọng người ta nói mình đi cùng phụ nữ xấu qua lễ tình nhân sao?



Mị Nhi tức giận nói, lúc này nàng thật sự có xúc động muốn đánh Hạ Thiên, nàng hảo tâm lấy lại mặt mũi cho đối phương, không ngờ hắn còn không biết tốt xấu.



- Vợ Mị Nhi, tôi biết chị xinh đẹp là được.



Hạ Thiên cười hì hì:



- Còn nữa, thật ra tôi thấy lễ tình nhân cũng bình thường, chị là vợ tôi, sau này sẽ là vợ tôi, ngày nào cũng cùng nhau đi trong ngày cho vợ.



- Cái gì là ngày cho vợ?



Mị Nhi hừ một tiếng, tên này chỉ biết nói hươu nói vượn.



- Tôi nói có thì có, sau này tôi sẽ chọn một ngày đặt là ngày cho vợ.



Hạ Thiên nghiêm trang nói.



- Cậu thích thế nào cũng được.



Mị Nhi cũng lười tranh chấp với Hạ Thiên, nàng kéo tay hắn muốn rời khỏi đây, vì bây giờ bên cạnh quá nhiều, mà nàng cũng không muốn bị người ta vây xem.



- Người đẹp chú ý.



Đột nhiên có người hô lên.



- Trời, có dao dao.



Có cô gái la lên.



Mị Nhi quay đầu, nàng thấy Trình Hạo cầm dao lao về phía mình.



- Muốn chết.



Mị Nhi hừ một tiếng, sau đó nàng lóe lên, chủ động phóng lên đá bay Trình Hạo, tên này bay lên đập xuống một chiếc xe.



- Á.



Trình Hạo hét thảm một tiếng, sau đó tất cả đám người vây quanh xem chợt choáng váng, điều này...Không phải đánh chết người đấy chứ?