Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 125 : Gậy ông đập lưng ông

Ngày đăng: 04:40 20/04/20




Kiều Đông Hải dự đoán không sai, Kỷ Nam là phó chủ tịch thường vụ tỉnh, quả thật không nên nhúng tay vào vụ án này. Dù vụ án này liên quan đến tính mạng của một vị cảnh sát, cũng là án lớn nhưng chưa đáng để Kỷ Nam quan tâm, nhưng vấn đề là cái tên Hạ Thiên đã sớm truyền vào trong tai lão... ....



Vì vài nguyên nhân đặc thù mà Kỷ Nam rất quan tâm đến vụ án Mạc Tử Luân và Lê San bị sát hại, lão vốn muốn vụ này được kết án cướp của giết người, đáng tiếc là Hạ Thiên nhúng tay làm vụ án nhanh chóng chuyển thành thuê sát thủ giết người, cũng làm cho Lãnh Băng Băng quyết chí điều tra.



Vân Thanh là một nữ luật sư xinh đẹp cố chấp, nàng cũng làm cho Kỷ Nam căm tức. Khi lão chú ý hành tung của Vân Thanh thì lại phát hiện Hạ Thiên, điều này càng làm lão có ấn tượng sâu với hắn.



Nhưng Kỷ Nam ý thức được sự uy hiếp của Hạ Thiên từ sự việc khác, có kẻ báo cho lão biết trước khi Mã Nhị Cương chết thì có người theo dõi, một trong số đó là Lãnh Băng Băng cục công an, người còn lại là Hạ Thiên.



Lúc này Kỷ Nam bắt đầu điều tra lai lịch Hạ Thiên, sau đó lão phát hiện người này có quan hệ với Kiều gia. Điều này làm lão sinh ra dự cảm bất ổn, chẳng lẽ Kiều gia muốn đối phó mình?



Trước nay Kỷ Nam không phải điển hình ngồi chờ chết, khi lão cảm thấy tình hình không đúng và chuẩn bị lập kế hoạch đối phó thì đúng lúc có một cơ hội tuyệt hảo, Hạ Thiên bị tình nghi mưu sát. Tất nhiên Kỷ Nam sẽ không buông bỏ cơ hội này, vì thế lão tự mình điện thoại cho Hoàng Hải Đào.



Kỷ Nam và Hạ Thiên chưa từng gặp mặt nhưng lại vô tình trở thành kẻ địch, mà khi Hạ Thiên từ trong miệng Kiều Đông Hải biết được tin tức mình bị đưa vào cục cảnh sát, lúc này Kỷ Nam cũng là kẻ địch của Hạ Thiên. Hạ Thiên trước nay không nương tay với kẻ địch, vì vậy hắn quyết định xử lý Kỷ Nam.



Tất nhiên Hạ Thiên là một đàn ông biết nghe lời vợ, nếu Kiều Tiểu Kiều không muốn hắn giết người thì hắn sẽ mượn đao giết người.



- Cậu muốn đối phó với Kỷ Nam sao?



Khi nghe được ý nghĩ của Kỷ Nam thì Kiều Đông Hải có chút dở khóc dở cười, nếu nói thật lòng, nếu suy nghĩ cho Kiều gia thì hắn cảm thấy mọi người nên cách xa Hạ Thiên. Đầu tiên người này đánh Cao Danh Dương làm Cao Nhân Hiên có oán hận với Kiều gia, sau đó hắn lại tiếp tục ra tay hung ác với Lâm Tử Hào, tuy điều này làm cho Kiều Đông Hải sung sướng nhưng cũng là bất lợi với Kiều gia. Bây giờ Hạ Thiên còn đòi đối phó Kỷ Nam, người này đúng là gây thù cho Kiều gia ở khắp nơi.



Kiều Đông Hải không khỏi dùng ánh mắt yêu cầu hỗ trợ nhìn Kiều Tiểu Kiều, hắn hy vọng nàng có thể thuyết phục Hạ Thiên thay đổi ý kiến. Nhưng điều làm Kiều Đông Hải khó hiểu chính là Kiều Tiểu Kiều mở miệng nói một câu:



- Chồng, anh tính đối phó với Kỷ Nam thế nào?



Rõ ràng Kiều Tiểu Kiều hiểu rất rõ Hạ Thiên, nàng biết một khi hắn đã quyết định thì rất khó thay đổi, nàng biết hắn là người không chịu làm kẻ bị hại, nếu Kỷ Nam cắn lén thì hắn phải đánh cho gãy răng.



- Trước đó anh nghĩ rằng đêm đến tìm đến nhà xử lý, nhưng em không thích, vì vậy anh quyết định đổi biện pháp, chơi trò gậy ông đập lưng ông.



Hạ Thiên suy nghĩ rồi nói.



Kiều Đông Hải nghe nửa câu đầu mà cảm thấy căng thẳng, nhưng hắn nghe được nửa câu sau thì khẽ thở ra, nhưng hắn cũng có chút mơ hồ:



- Hạ Thiên, gậy ông đập lưng ông là sao?



- À, ông ta không phải muốn cho tôi vào ngục sao? Tôi sẽ cho ông ta vào ngục?



Hạ Thiên giải thích.


Hạ Thiên cũng không có ý kiến, nếu so sánh thì quán mì kia tốt hơn thức ăn nhanh hôm qua dùng chung với cảnh sát tỷ tỷ.



Tiếng đàn dương cầm chợt vang lên, là bản Vận Mệnh của Beethoven. Vân Thanh lấy điện thoại ra, nàng thấy số điện thoại bên trên thì chợt vui mừng.



- Đào tiên sinh, là anh sao? Tôi vẫn luôn gọi điện thoại cho anh mà không được, sao anh tắt máy?



Vân Thanh khẽ nói, bộ dạng có chút vội vàng.



- Luật sư Vân, thật xin lỗi, tôi biết chị gặp tai nạn xe, tôi biết sự việc rất phiền toái. Bây giờ tôi phải rời khỏi Giang Hải, tôi đang ở sân bay.



Bên kia vang lên một âm thanh khàn khàn:



- Tôi chỉ là thám tử tư nên không thể chọc vào bọn họ, nhưng cô đã giúp tôi, vì vậy có chuyện tôi muốn nói cho cô biết.



- Chuyện gì?



Vân Thanh vội vàng hỏi.



- Tôi thấy con gái Mã Đình của Mã Nhị Cương, cô ấy vừa đi ra sân bay trên một chiếc taxi biển số AX4302. Tôi nhìn cách cô ấ ăn mặc thì nghĩ rằng không muốn người khác phát hiện, có lẽ là lén ra sân bay. Đây là tin tức cuối cùng tôi nói cho cô, hy vọng sẽ hữu dụng.



Nói xong lời này thì người đàn ông bên kia cúp điện thoại.



Vân Thanh thử gọi lại, bên kia đã tắt máy.



- Thật xin lỗi, Hạ tiên sinh, tôi không thể dùng cơm với cậu.



Vân Thanh nói xong những lời này thì chạy ra đường bắt một chiếc taxi:



- Lái xe, đi sân bay.



Đến khi taxi chạy đi thì Vân Thanh lập tức cầm lấy điện thoại:



- Tôi là Vân Thanh, giúp tôi kiểm tra một chiếc taxi biển số AX4302, tôi cần biết vị trí chiếc xe... ....



Vân Thanh cúp điện thoại mà hít vào một hơi thật sâu, sau đó nàng ngửa người ra phía sau để thân thể thư giản. Đúng lúc này nàng chợt trợn trừng mắt giống như gặp quỷ, nàng thấy Hạ Thiên từ trong kính chiếu hậu.