Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 1289 : Bồi dưỡng vài nha hoàn
Ngày đăng: 04:59 20/04/20
- Ôi, đúng là ngực to không não.
Hạ Thiên lắc đầu cảm khái:
- Thứ này sao có thể gọi là uy hiếp? Tối đa cũng chỉ coi là dụ dỗ mà thôi.
- Lưu manh đáng chết, không được phép nói tôi ngực to mà không não.
Kiều Phượng Nhi nhanh chóng tan vỡ:
- Ngực tôi không phải do anh làm lớn lên sao?
- Vậy cô là người ngu ngốc sẵn rồi, không ai nghi oan cho cô.
Hạ Thiên ngáp một cái:
- Tôi chỉ bảo cô ngoan lên một chút, cô lại bảo tôi uy hiếp, không phải ngốc thì là gì?
- Anh không dụ dỗ tôi thì là gì?
Kiều Phượng Nhi căm giận nói:
- Tôi không muốn làm một bà phù thủy trường sinh bất tử.
- Cô mới là bà phù thủy.
Hạ Thiên lập tức mất hứng:
- Cô mắng vợ tôi, có tin tôi đánh cô không? Cô đừng nói hươu nói vượn, bây giờ tôi sẽ biến cô thành bà phù thủy bây giờ.
- Hừ, tóm lại tôi không muốn trường sinh bất tử để làm nha hoàn của anh, không muốn cái gì cũng phải nghe lời anh.
Kiều Phượng Nhi căm giận nói:
- Đừng cho là tôi không biết lưu manh anh nghĩ gì, anh muốn dụ dỗ tôi, sau đó chiếm tiện nghi phải không?
- Còn không tự nhận mình ngực to không não nữa sao?
Hạ Thiên ngáp một cái:
- Tôi chỉ muốn cô làm một bữa cơm mà thôi, nếu cô không làm thì tôi nói Kiều Hoàng Nhi làm, tôi cũng không tin cô ấy không làm cho mình một bữa cơm. Khi cô ấy làm cơm xong, tôi sẽ tẩy tủy, như vậy cô ấy có thể tiếp tục làm nha hoàn cho Tiểu Kiều, còn cô, phải xem Tiểu Kiều có muốn một bà già không.
- Hoàng Nhi nấu cơm không ngon như tôi.
Kiều Phượng Nhi căm giận nói, sau đó dùng ánh mắt không quá tin tưởng nhìn Hạ Thiên:
- Này, thật sự chỉ muốn để tôi làm một bữa cơm thôi sao? Có phải tôi nấu cơm, anh cũng giúp tôi làm đệ tứ châm tẩy tủy?
Hạ Thiên đứng người lên đi vào phòng tắm.
Kiều Phượng Nhi và Kiều Hoàng Nhi cũng vào theo, Kiều Phượng Nhi có chút không cam lòng, Kiều Hoàng Nhi thì có chút mê man, nàng hoàn toàn không ngờ chuyện tốt
này sẽ rơi xuống đầu mình.
Kiều Hoàng Nhi thấy Hạ Thiên giúp Kiều Phượng Nhi tẩy tủy là bình thường, vì nàng thấy hai người bọn họ tuy thường xuyên cãi nhau nhưng sớm muộn gì cũng cùng đến cùng đi. Trong mắt nàng thì đã coi Kiều Phượng Nhi là một nửa người phụ nữ của Hạ Thiên, sau khi Cố Hàm Sương đến đây thì nàng cảm thấy sau này Kiều Phượng
Nhi nhất định sẽ giống như Cố Hàm Sương, sẽ là nha hoàn cùng giường, vì vậy tẩy tủy cho Kiều Phượng Nhi cũng không phải điều gì kỳ lạ.
Nhưng Kiều Hoàng Nhi chợt phát hiện mình cũng được hưởng đặc quyền như vậy, điều này làm nàng cảm thấy quỷ dị. Nàng và Hạ Thiên dù đã quen biết rất lâu nhưng giữa hai bên thật sự không trò chuyện nhiều, muốn nói là quen thuộc thì cũng có chút miễn cưỡng, nhưng nếu nói cả hai có quan hệ thân mật, như vậy cũng không phải.
Kiều Hoàng Nhi suy nghĩ mà cho rằng đây là Hạ Thiên yêu ai yêu cả đường đi lối về, nàng thấy hắn như vậy nhất định là nể mặt Kiều Tiểu Kiều và Kiều Phượng Nhi, dù sao ba nàng cũng đã ở cùng nhau nhiều năm rồi.
- Các người từng người lên một, tôi sẽ tẩy tủy cho cả hai.
Hạ Thiên nhìn Kiều Phượng Nhi, ánh mắt xoay chuyển:
- Cởi quần áo ra.
- Sao?
Kiều Phượng Nhi chợt mất vui:
- Sao phải cởi?
- Cô hỏi nhiều vậy làm gì?
Hạ Thiên có chút mất hứng:
- Khi tôi giúp cô mát xa ngực, không phải cũng cởi sao?
- Khi đó chỉ cởi áo thôi.
Kiều Phượng Nhi xấu hổ phản bác.
- Cô không muốn tẩy tủy thì thôi, không tin thì đi mà hỏi Tiểu Kiều, xem khi tôi tẩy tủy cho cô ấy có cởi sạch ra không?
Hạ Thiên dùng giọng mất hứng nói.
Kiều Phượng Nhi trừng mắt nhìn Hạ Thiên, nàng có chút do dự, sau đó khẽ cắn môi:
- Cởi thì cởi, có gì mà sợ?