Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1294 : Nơi công cộng không được hét lên

Ngày đăng: 04:59 20/04/20




Vương Kiệt và Cao Khiết ở bên kia còn kinh hồn bất định, nhưng khi nghe được lời nói của Vương Tiểu Nha thì cả hai đều không biết nói gì. Tiểu nha đầu này đúng là quá mạnh mẽ, nhưng lời nói như vậy cũng không phải một cô gái ở độ tuổi như nàng nói ra chứ?



- Tôi hét lên thì sao? Liên quan gì đến cô?



Ngô Hiểu Lộ tuyệt đối không tỏ ra yếu thế, nàng chỉ nghĩ mãi mà không rõ, Vương Kiệt và Cao Khiết rõ ràng đã ngã từ trên ngựa xuống, vì sao giống như không có việc gì, đứng vững trên mặt đất như vậy?



Không riêng gì Ngô Hiểu Lộ không hiểu rõ, những người khác cũng không hiểu, ngoài Hạ Thiên thì những người khác thật sự không thể nào thấy rõ động tác của Vương Tiểu Nha. Với thân pháp của Vương Tiểu Nha, người thường căn bản không thể nào thấy được rõ ràng, nếu nhìn kỹ thì chỉ thấy một chiếc bóng mà thôi.



Dù Cao Khiết được Vương Tiểu Nha cứu giúp nhưng lại tưởng mình may mắn, nghĩ rằng Vương Kiệt đỡ nàng, mà Vương Kiệt tuy không thấy rõ nhưng có thể đoán ra, Vương Tiểu Nha cứu mình một lần. Sở dĩ hắn cho rằng đó không phải là Hạ Thiên, vì Hạ Thiên còn đứng ở xa, mà Vương Tiểu Nha thì đứng ngay bên cạnh bọn họ.



- Giáo viên của chị không dạy nơi đây là chỗ công cộng, không thể gào lên sao?



Vương Tiểu Nha có bản lĩnh cãi nhau tương đối khá:



- Nếu giáo viên của chị chưa dạy, vậy thì về học lại đi.



- Ơ, giáo viên của cô dạy thứ này sao? Là giáo viên nam hay nữ? Tôi thấy nhất định là nam giáo viên, có phải khi tan học thì người này dạy cho cô biết nên kêu như thế



nào không?



Ngô Hiểu Lộ cũng không thua kém, càng nói càng độc đáo.



Vương Tiểu Nha quay sang nhìn Vương Kiệt:



- Anh, có nên giả vờ nữa không? Em muốn đánh cô ta.



- Hừ, không giả vờ gì nữa, giả trang làm gì, đánh cho anh.



Vương Kiệt cảm thấy mình làm được hai chuyện, đó chính là đám công tử nhà giàu trong phim hay giả trang để đi tán gái, không lâu sau khi khắc khẩu với Ngô Hiểu Lộ, hắn tuy cảm thấy không muốn tiếp tục giả vờ nhưng vẫn cố ý một nửa này nửa kia, nhưng bây giờ hắn cũng không nhịn được nữa, con bà nó đúng là khó khăn.



- À, cuối cùng cũng giải phóng.



Vương Tiểu Nha vui vẻ nói một câu, sau đó bàn tay trắng nõn chợt vung ra.



Chỉ thấy một tiếng bốp vang lên, gương mặt cũng có vẻ xinh đẹp của Ngô Hiểu Lộ chợt xuất hiện năm dấu ngón tay đỏ tươi.



Ngô Hiểu Lộ chợt choáng váng, đám người đi cùng với nàng cũng chợt ngây người, sự phùng trí này thật sự ngoài sức dự đoán của mọi người.



- Cô dám...




Lúc này dù không thể tưởng nhưng Cao Khiết cũng không thể không tin, Hạ Thiên thật sự có thể dùng tay nướng chín thịt.



Vài phút sau.



- À, Hạ Thiên ca ca, em thắng rồi, em đã nướng xong.



Vương Tiểu Nha hưng phấn nói.



- Khụ khụ, em nên xem đại ca đang làm gì cái đã.



Vương Kiệt nhịn không được phải nhắc nhở em gái.



Vương Tiểu Nha quay đầu nhìn, ngay sau đó chợt ủ rũ:



- Hạ Thiên ca ca, em là bạn gái của anh, anh không thể thua em một lần sao?



- Được, lát nữa anh sẽ cố ý thua em.



Hạ Thiên nhét miếng thị bò cuối cùng vào miệng, sau khi nhai nuốt vài cái thì cười hì hì nói.



- Như vậy anh đã cố ý thua, cũng không có ý nghĩa.



Vương Tiểu Nha bĩu môi.



- Nếu anh thua thì chỉ có thể là cố ý.



Hạ Thiên dùng giọng không nhanh không chậm nói:



- Vì chỉ cần anh không muốn thua thì sẽ không thua.



- Này, Hạ Thiên ca ca, anh nói những lời này thật sự rất hay, rất có tính cách điệu.



Hai mắt Vương Tiểu Nha chợt tỏa sáng, giống như một fan hâm mộ vậy.



- Anh vẫn luôn như vậy.



Hạ Thiên có tâm tình khá tốt, cô bạn gái nhỏ này có thể phát hiện ra hắn như vậy, nếu là những bà vợ khác thì sẽ không cách nào chứng kiến được điều này.