Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1301 : Trần trụi đùa giỡn

Ngày đăng: 04:59 20/04/20




Điều làm cho Dạ Ngọc Mị tức giận chính là tên khốn Hạ Thiên nói nghỉ ngơi thêm mười phút nhưng cũng phải ráng nấn ná thêm vài phút, sau đó mới chính thức đứng lên tiếp tục đi về phía trước. Điều làm nàng tức giận chính là người này thật sự như ốc sên, chậm rãi đi về phía trước.



Khi đi được một giờ thì Hạ Thiên lại đặt mông ngồi xuống đất, lại nói cần được nghỉ ngơi, Dạ Ngọc Mị lại thiếu chút nữa đã tan vỡ.



- Có phải cậu muốn đến ngày mai mới ra khỏi thôn Thanh Phong không?



Dạ Ngọc Mị dùng ánh mắt lạnh băng nhìn Hạ Thiên, nàng cắn răng nói.



- Tất nhiên không phải.



Hạ Thiên lắc đầu phủ nhận.



- Với tốc độ của cậu vào lúc này, hai giờ mới đi được hai cây số, cậu còn cần phải nghỉ ngơi, như vậy không phải ngày mai mới ra khỏi thôn Thanh Phong sao?



Dạ Ngọc Mị khó thể nào ức chế được cảm giác tức giận trong lòng.



- Chị cũng không tính là ngốc.



Hạ Thiên dùng ánh mắt tán thưởng nhìn Dạ Ngọc Mị:



- Dù có người nói phụ nữ ngốc thì rất đáng yêu, nhưng tôi lại thích kẻ thông minh, à, thích nhất là phụ nữ ngực lớn mà lại thông minh.



- Cậu có ý gì?



Dạ Ngọc Mị dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hạ thiên:



- Ý của cậu là ngày mai cũng không ra khỏi thôn Thanh Phong?



- Đúng vậy, với tốc độ này thì ngày mai sao mà rời khỏi thôn Thanh Phong? À, tôi đã tính rồi, từ nơi này đến huyện Mộc Dương hình như có ba bốn mươi dặm, một ngày đi ba bốn dặm, mười ngày thì có thể ra ngoài.


- Này, bánh bao lớn, đi thôi.



Dạ Ngọc Mị cắn chặt răng, tên khốn kia dám cho nàng một biệt hiệu như vậy.



Hạ Thiên hồn nhiên không quan tâm, hắn nói một câu như vậy rồi tiếp tục đi về phía trước. Tất nhiên tốc độ của hắn là không nhanh, dựa theo lời của thần tiên tỷ tỷ thì mất hai ba tháng mới đến nơi cũng không phải là vấn đề. Chỗ kia thật sự cách chỗ này không xa, chỉ cách huyện Mộc Dương vài trăm kilomet mà thôi, dù là người thường đi bộ vài tháng cũng đến, mà với tốc độ của hắn, chỉ cần chưa đến một giờ đã đến, lúc này thật sự không có biện pháp, hắn chỉ có thể giảm tốc độ đến mức chậm nhất mà thôi.



- Đứng lại!



Đúng lúc này có một tên đàn ông bịt mặt, trên tay xách dao giết heo chợt nhảy xổ ra:



- Cướp đây, mau giao điện thoại và đồ trang sức ra đây.



Hạ Thiên không khỏi ngây người, nơi này cũng có cướp sao?



Hạ Thiên quét mắt nhìn bốn phía, sau đó mắng lớn:



- Thằng ngu, chạy đến đây cướp sao? Chỗ này là vùng núi, cả ngày không ai đi qua, cướp cái gì? Không phải muốn chết đói sao?



Tên cướp chợt ngẩn ngơ, rõ ràng không ngờ có người thấy hắn cầm dao giết heo nhảy xổ ra mà còn trấn tĩnh như vậy.



- Con bà mày, đám người thành phố chúng mày ngu như heo, đang ở nhà không ngon lại muốn chạy đến đây làm du lịch, ông muốn cướp đám ngu ngốc chúng mày. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn



Tên cướp lên tiếng mắng chửi, sau đó tiến lên:



- Mau lên, đưa những thứ đáng giá ra, không thì ông xiên vài lỗ bây giờ.