Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 131 : Tôi rất thích mỹ nhân kế

Ngày đăng: 04:40 20/04/20




Một người đẹp tóc tím chợt lách người tiến vào phòng, sau đó nàng đóng cửa lại dùng ánh mắt quyến rũ nhìn Hạ Thiên:



- Chồng, chúng ta đúng là tâm hữu linh tê, chị đang định gõ cửa thì em đã mở rồi.



Isabella vẫn mặc áo da ngắn, bên dưới là một chiếc quần da ngắn, cách ăn mặc không thay đổi. Dưới ánh đèn da thịt nàng trắng như tuyết, hơn nữa còn lấp lánh, điều này càng làm nàng xinh đẹp mê người.



- Chị Isabella, chị nói tôi đợi ở đây đến chín giờ, lúc nãy vừa đến chín giờ, tất nhiên em cũng đi mở cửa.



Hạ Thiên cười hì hì nói, tất nhiên sự thật cũng không phải là như vậy, vì hắn nghe thấy tiếng bước chân của nàng.



Isabella khoát hai tay lên vai Hạ Thiên, nàng dùng ánh mắt quyến rũ nhìn hắn:



- Chồng, chị đã giết người, sao em còn dám gặp chị ở đây?



- Vì chị đẹp.



Hạ Thiên dùng ánh mắt si mê nhìn gương mặt xinh đẹp của Isabella, hắn dùng một tay ôm eo nàng, tay còn lại thì trực tiếp tấn công cặp mông đầy đặn.



- Chồng, chị vì em mà chạy ra tự thú, em phải cảm tạ chị thế nào đây?



Isabella không ngăn cản hành động mờ ám của Hạ Thiên, ngược lại nàng còn tiến đến gần hơn, thiếu chút nữa đã áp lên người hắn.



Hạ Thiên vuốt ve và xoa bóp cặp mông mềm mại co dãn kinh người của Isabella, hắn vừa cảm giác xúc cảm tuyệt vời vừa cười hì hì nói:



- Chị Isabella, chị là vợ tôi, giúp tôi là việc nên làm, tôi phải làm gì để cảm ơn chị đây?



Isabella hờn dỗi:



- Chồng, nếu như vậy thì sau này chị bị bắt, chồng sẽ đến tự thú cho chị ra sao?



Hạ Thiên bắt đầu dùng sức trên mông của Isabella, hắn lắc đầu dùng giọng dứt khoát trả lời:



- Tất nhiên là không.



- Còn nói là chồng của chị, như vậy mà không thương chị.



Isabella cuối cùng cũng tức giận, nàng đột nhiên rời khỏi người Hạ Thiên rồi đi đến bên giường ngồi xuống.



- Chị Isabella, em sẽ trực tiếp đi cứu chị ra, sao phải gánh tội thay?



Hạ Thiên ra vẻ vô tội.


Bàn tay Hạ Thiên đã rơi lên cặp mông lớn của Isabella.



Ngay sau đó là những tiếng rên rỉ điên cuồng, những tiếng thở dốc phì phò, hai loại âm thanh đan xen vào nhau, mãi đến nửa đêm mới ngừng lại.



Isabella nằm trên người Hạ Thiên như một đống bùn nhão, lúc này nàng không còn chú sức lực nào. Cuối cùng nàng cũng biết đánh đòn chia làm nhiều cách, có thể là đánh ngoài quần, cởi quần đánh, có thể là dùng một cách đánh khác biệt, tất nhiên ba phương pháp này thì vài giờ qua nàng đã được nếm thử, kết quả là bây giờ không còn chút sức lực nào.



Nhưng Isabella không có cảm giác đau lòng, lần đầu tiên nàng được nếm thử hương vị này, điều này làm cho nàng cảm thấy một sự thỏa mãn chưa từng có. Hôm nay nàng đã trở thành phụ nữ chân chính, mà một người đàn ông nhỏ tuổi này đã hoàn toàn chinh phục thân thể nàng.



- Em tính xử lý chị thế nào?



Isabella nhìn người đàn ông ở bên dưới rồi khẽ hỏi:



- Giết chị, hay đưa chị đến cục cảnh sát.



- Chị Isabella, chị cần phải đi.



Hạ Thiên nở nụ cười sáng lạn:



- Bây giờ chắc chắn có rất nhiều người muốn bắt chị, nếu không đi sợ rằng chẳng kịp.



Isabella khẽ giật mình, nàng dùng ánh mắt khó tin nhìn Hạ Thiên:



- Em...Em không giết chị sao?



- Chị Isabella, chị có ngốc không? Chị là vợ tôi, sao tôi có thể cam lòng giết chị? Chị không nghe lời thì tối đa tôi cũng chỉ đánh mông chị mà thôi.



Hạ Thiên nói, sau đó hắn còn vỗ vài cái lên mông Isabella.



Isabella nhìn Hạ Thiên, một lúc lâu sau nàng mới nói một câu:



- Em đúng là quái thai.



Hạ Thiên đột nhiên xoay người ép Isabella xuống dưới, hắn hôn lên cặp môi đỏ mọng. Đúng lúc Isabella chuẩn bị đón nhận một hoạt động mạnh mẽ của người đàn ông thì đột nhiên cảm giác có một luồng khí tức quen thuộc truyền qua môi, luồng khí này nhanh chóng tiến vào thân thể nàng, luồng khí nhanh chóng vận chuyển, một lát sau nàng đã không còn chút cảm giác mệt mỏi.



Hạ Thiên cuối cùng cũng buông cặp môi đỏ, hắn nở nụ cười sáng lạn với Isabella:



- Chị Isabella, chị có thể đi được rồi, nhớ kỹ sau này không cần phải giết người như hôm nay. Chị đã là vợ tôi, không được tùy tiện quyến rũ đàn ông, nếu không tôi sẽ tức giận.



Nói xong những lời này thì Hạ Thiên lật người bước xuống giường.