Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1331 : Tụ điểm bán hoa

Ngày đăng: 05:00 20/04/20




Đừng nói là Hạ Thiên hoài nghi như vậy, Hào Phỉ Phỉ cũng thấy đó là một cái tên của thanh lâu thời cổ đại, thậm chí ngay cả Dạ Ngọc Mị cũng nghĩ như vậy. Phải biết rằng trên đại lục Tiên Vân cũng có thanh lâu, thậm chí còn có những thanh lâu cho người tu tiên, mà phụ nữ trong những thanh lâu như vậy chính là người tu tiên.



- Tổ trưởng Hạ, thật ra Bách Hoa Lâu này không khác gì kỹ viện.



Trên mặt Lữ Kính Tùng có chút quỷ dị:



- Nghe nói trên danh nghĩa thì Bách Hoa Lâu cung cấp dịch vụ "Bạn đồng hành cao cấp", nhưng thực tế thì cái gọi là "bạn đồng hành cao cấp" chính là cung cấp tiểu thư loại sang mà thôi. Phương pháp hoạt động của Bách Hoa Lâu giống như những đường dây mua dâm hạng sang, hai bên liên lạc với nhau, địa điểm phục vụ lại do bên Bách Hoa Lâu xác định, bình thường đều là khách sạn xa hoa, khách sạn Hồ Nguyệt Lạc chính là một trong các địa điểm phục vụ trong đường dây của bọn họ.



- Tổ trưởng Hạ, Thẩm Vân đã nói với tôi, cô ấy bị lừa đến đây, sau đó bị tên bạn trai trên mạng bán đi, rồi bị ép tiếp khách.



Hào Phỉ Phỉ bổ sung một câu.



- Có chút kỳ quái, không phải có rất nhiều người tình nguyện làm tiểu thư sao? Cần gì phải chạy đi xa như vậy để lừa gạt phụ nữ chứ?



Hạ Thiên có chút buồn bực.



- Tổ trưởng Hạ, tuy rất nhiều cô gái tình nguyện làm nghề này nhưng cũng không thiếu người bị ép buộc. Thật ra đây cũng không phải là chuyện lạ, đặc biệt muốn tìm những cô gái có điều kiện khá tốt để làm chuyện này, cũng không phải chuyện dễ. Bách Hoa Lâu kia có một phần tiểu thư là tình nguyện, nhưng cũng có phần nhiều là bị ép buộc.



Lữ Kính Tùng khẽ nói, tuy chuyện càn quét tệ nạn xã hội này không liên quan đến Long Tổ, nhưng điều này cũng không có nghĩa là hắn không biết.



Lữ Kính Tùng dừng lại một chút rồi nói tiếp:



- Theo những lời khai thì Bách Hoa Lâu thật ra là nơi mà cảnh sát Nhạc Nam biết rất rõ, nhưng cảnh sát cũng không dám động vào Bách Hoa Lâu. Vì vậy Bách Hoa Lâu biểu hiện là làm ăn bẩn thỉu như vậy, thực tế cũng không đơn giản, nghe đồn trò kinh doanh "bạn đồng hành" thật ra cũng không phải là sản nghiệp chủ yếu của Bách Hoa Lâu.



- Chủ nghiệp của Bách Hoa Lâu là gì?



Hạ Thiên hỏi một câu.



- Mại dâm.



Vẻ mặt Lữ Kính Tùng có chú cổ quái:



- Nhưng, không phải là bình thường, đó là những người phụ nữ rất xinh đẹp.



- Vậy chẳng phải là kỹ viện sao?



Hạ Thiên dùng ánh mắt bất mãn nhìn Lữ Kính Tùng:



- Nãy giờ không phải anh nói nhảm sao?




- Tiểu Mạt, chẳng lẽ em nghĩ rằng chị làm?



- Chị Linh, em biết rõ thật ra chị chỉ muốn thoát khỏi tay lão gia.



Cô gái gọi là Tiểu Mạt chợt khẽ nói.



- Chị không riêng gì muốn thoát khỏi hắn, còn muốn giết chết hắn, nhưng chị muốn mượn tay Hạ Thiên làm điều này, chính mình nếu không làm tốt sẽ bị cuốn vào. Vì vậy chuyện này chỉ có thể là chị tự làm mà thôi.



Trong mắt Trình Linh chợt lóe lên hai luồng sáng thù hận:



- Lão già súc sinh kia, chính lão làm chị mất đi tất cả, thù này nhất định sẽ báo.



- Nhưng với năng lực của chúng ta thì báo thù rất khó.



Tiểu Mặt lắc đầu nói.



- Không, Tiểu Mạt, báo thù cũng không khó như vậy.



Trình Linh khẽ lắc đầu:



-Khó là ở chỗ giải quyết hậu quả, nếu chúng ta muốn cùng chết thì không khó, nhưng chúng ta không muốn cùng chết theo bọn họ, chị còn cuộc sống của mình, chị còn trẻ, mà lão già kia không đáng để chúng ta bán mạng.



- Chị Linh, bây giờ chúng ta nên làm gì?



Tiểu Mạt có chút lo lắng:



- Nếu cục an ninh quốc gia cứ tiếp tục điều tra, nhất định sẽ tìm được chúng ta.



- Không dễ như vậy.



Trình Linh cười nhạt một tiếng



- Hơn nữa dù có điều tra được, chị cũng chỉ là một kẻ bị hại mà thôi.



Trình Linh khẽ thở ra một hơi rồi nói:



- Thật ra chị cũng không lo lắng những kẻ kia, nói cho cùng thì cục an ninh quốc gia chỉ mạnh hơn cảnh sát một chút mà thôi, điều chị lo lắng nhất chính là tên Hạ Thiên kia, biện pháp mượn đao giết người tuy tốt nhưng nếu là cây đao đó quá mạnh, không tốt sẽ làm bị thương chính mình.