Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 1353 : Tình thế hỗn loạn
Ngày đăng: 05:00 20/04/20
- Tạ Thân Quốc chủ động yêu cầu muốn ngồi nhà lao?
Trương Chính Nghĩa có chút buồn bực:
- Hắn ta đang muốn làm gì?
- Cũng chưa chắc sẽ ngồi nhà lao.
Anh Cao lắc đầu nói:
- Như có lẽ đang muốn được bảo vệ.
Anh Cao dừng lại một chút rồi nói thêm:
- Thật ra với loại người như Tạ Thân Quốc thì cuộc sống sẽ rất thoải mái, dù vào tù cũng giống như đi nghỉ phép nhưng được cái an toàn, vì nhà lao sẽ an toàn hơn những nơi khác rất nhiều. Tôi có chút nghi ngờ người này muốn vào nhà lao để trốn ai đó, nếu như hắn ta thật sự là loại người này thì xem ra có rất nhiều kẻ thù, loại chuyện này tôi đã gặp qua khá nhiều, có vài tên tội phạm muốn lẩn tránh kẻ thù bằng cách vào nhà giam.
- Thì ra là thế.
Trương Chính Nghĩa mơ hồ hiểu ra:
- Tôi nghĩ mình biết rõ hắn trốn ai.
- Được rồi, anh Trương, tôi phải về, tôi đi ăn sáng cũng không quá lâu. Tôi khuyên cậu đừng động vô chuyện này, vì gần đây ở thành phố Nhạc Nam này chết quá nhiều người, tôi cũng không muốn thấy anh trong nhà xác.
Anh Cao vỗ vai Trương Chính Nghĩa, thấy bốn phía vắng lặng thì nhanh chóng xuống xe.
Trương Chính Nghĩa nhìn Anh Cao đi vào cục công an, sau đó hắn lấy điện thoại gọi đi:
- Hạ thần y, tôi là Trương Chính Nghĩa.
...
Hạ Thiên phát hiện nếu cho nhiều người biết số điện thoại của mình thì đúng là không tốt, vì vậy mà lúc này hắn đang ngủ và bị Trương Chính Nghĩa điện thoại đánh thức. Nếu không phải nghe nói Trương Chính Nghĩa đã tìm được hung thủ sau màn, hắn thật sự muốn mắng đối phương một trận.
Tuy không mắng Trương Chính Nghĩa nhưng Hạ Thiên bây giờ cũng không có tâm tình đến cục công an để giải quyết một ông lão tên là Tạ Thân Quốc kia, vì vậy hắn trực tiếp điện thoại cho Lữ Kính Tùng, sau đó tiếp tục ngủ. Trước khi ngủ hắn cũng cảm thấy đám người Lữ Kính Tùng thật sự mạnh hơn đám cảnh sát địa phương rất nhiều.
Khi Lữ Kính Tùng nhận được điện thoại của Hạ Thiên và bắt đầu hành động thì trong cục công an thành phố Nhạc Nam, cục trưởng Điền Hạo cũng nhận được một cuộc điện thoại.
- Lập tức xử lý Tạ Thân Quốc, nhanh lên.
Giọng điệu trong điện thoại có chút dồn dập.
- Bí thư Mạc, anh nói gì vậy?
- Tao hy vọng chúng mày đánh tao, như vậy tao có thể tố chúng mày bức cung.
- Đừng xúc động.
Điền Bác Phong đầu tiên quát lớn, sau đó nhìn Tạ Thân Quốc:
- Tạ Thân Quốc, ông đừng đắc ý, ông giết chết cục trưởng Điền, ông sẽ không thoát đâu. Tiếp theo cảnh sát chúng tôi sẽ tiến hành thẩm vấn ông.
- Điền Bác Phong, tao biết rõ mày là một cảnh sát tốt.
Tạ Thân Quốc mỉm cười, sau đó lại lắc đầu:
- Đáng tiếc, mày cũng chỉ là một thằng cảnh sát mà thôi, vì vậy cũng chỉ có thể theo chân đám cảnh sát của mày, trong mắt tao thì tất cả chỉ là chó má mà thôi, chúng mày căn bản không có tư cách thẩm tra tao, một lát nữa sẽ có người đến đưa tao đi, chúng mày làm được con mẹ gì? Tôi có thể giết cục trưởng của chúng mày như giết chó, sau đó quang minh rời khỏi cục công an, chúng mày cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn tao bỏ đi mà thôi.
- Thúi lắm, cục an ninh quốc gia thế nào lại nhúng tay vào vụ này?
- Mẹ nó, đám người cục an ninh quốc gia hình như quản quá rộng rồi thì phải.
- Cho dù cục an ninh quốc gia thật sự cần người, cũng chưa chắc cần một thằng già như mày.
...
Lại là vài tiếng tức giận vang lên, rõ ràng lúc này đám cảnh sát cũng không liên hệ Tạ Thân Quốc với vụ nổ ở khách sạn Hồ Nguyệt Lạc, dù sao tội danh ban đầu của Tạ Thân Quốc chỉ là tàng trữ vũ khí bất hợp pháp mà thôi.
- Người của cục an ninh quốc gia đến, đang đến cổng rồi.
Đúng lúc này có một người hô lớn:
- Bọn họ nói muốn đưa Tạ Thân Quốc đi.
Nghe nói như vậy thì đám cảnh sát đều lên tiếng mắng chửi.
- Con bà nó, đuổi chúng nó đi.
- Đừng cho bọn họ đi vào.
- Đi, đi ra xem, bọn họ dám vào thì ông dám nổ súng.
Đám người cục công an vừa lên tiếng mắng mỏ vừa chạy ra ngoài, bọn họ nhanh chóng chạm mặt đám người của cục an ninh quốc gia do Lữ Kính Tùng cầm đầu.