Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 165 : Hacker siêu cấp

Ngày đăng: 04:40 20/04/20




- Anh đúng là phiền phức.



Hàn Thấm đứng lên.



- Hạ Thiên, ra tay nhẹ thôi.



Tôn Hinh Hinh vội vàng nói



Ra tay nhẹ thôi sao?



Mọi ngươi nghe được lời này của Tôn Hinh Hinh thì cảm thấy quỷ dị, chẳng lẽ Tôn Hinh Hinh cảm thấy Hạ Thiên lợi hại hơn Trần Chí Cương?



Nhưng sự thật đã được chứng minh ngay lập tức, Tôn Hinh Hinh nói ra những lời vừa rồi đúng là có nguyên nhân. Chỉ thấy Hạ Thiên vội vàng đi đến trước mặt Trần Chí Cương, sau đó hắn dùng một tay chụp cổ Trần Chí Cương, cũng không thấy dùng sức mà Trần Chí Cương với thân thể cao lớn bị ném ra ngoài. Cửa phòng không khóa, Trần Chí Cương trực tiếp phóng ra ngoài phòng rồi đập xuống đất phát ra một tiếng động nặng nề.



Mọi người trợn mắt há mồm, Hạ Thiên nhìn có vẻ nhỏ con, nhưn dù sao cũng khó tưởng hắn có thể ném Trần Chí Cương ra ngoài như vậy được.



- Này, tôi đã nói với cô rồi, Trần Chí Cương này không có tương lai, cô cũng đừng tiếp tục đi với hắn, nên sớm quyết định đi.



Hạ Thiên ném Trần Chí Cương ra ngoài rồi quay sang nói với Giai Giai.



- Anh đẹp trai, em đến với anh thì thế nào?



Giai Giai nở nụ cười nịnh nọt.



- Có tin tôi ném cô ra không?



Hạ Thiên rất mất hứng, hắn không biết thưởng thức như vậy sao?



- Tôi...Tôi sẽ đi.



Giai Giai thấy tình huống không đúng thì vội vàng chạy ra ngoài.



- Trần Chí Cương, anh đừng để tôi gặp lại lần nữa, nếu không gặp mặt sẽ bị đòn.



Hạ Thiên đi đến cửa nói một câu, sau đó hắn đóng cửa phòng lại rồi thản nhiên đến ngồi xuống bên cạnh Tôn Hinh Hinh, cuối cùng lại cảm khái:



- Cuối cùng cũng đuổi ruồi bọ đi.



- Này, Tôn Hinh Hinh, sao bạn tìm được một người đàn ông cực phẩm như vậy?



Khổng Mính ngây người một lúc lâu, sau đó mới dùng giọng ghen tị hỏi dò.



Tôn Hinh Hinh cười thản nhiên:



- Chính cậu ấy đi đến cửa.



- Này người anh em, anh đừng nói mình là võ lâm cao thủ trong truyền thuyết đấy nhé?



Đoạn Phi cũng dùng ánh mắt ngây ngốc nhìn Hạ Thiên.



- À, đúng vậy, tôi là võ lâm cao thủ.


Hạ Thiên gật đầu:



- Này, không nói nhảm nữa, tôi hỏi anh, anh có thể hack máy tính của cô ấy không?



Gương mặt Lam Trạch giống như ăn quả đắng:



- Hạ Thiên, anh đừng nói đùa, tôi chỉ có chút danh quèn trong giới hacker, anh bảo tôi đi hack máy của Tiểu Yêu Tinh, như vậy không khác gì đâm đầu vào chỗ chết.



Hạ Thiên có chút thất vọng:



- Hừ, nếu anh đã không có biện pháp thì sau này tôi gặp được cô ấy sẽ tính sổ sau.



- Hạ Thiên, anh có thể nói số QQ của Tiểu Yêu Tinh cho tôi được không?



Lam Trạch vẫn rất kích động.



- Anh không hack được máy của cô ấy, nói cho anh làm gì?



Hạ Thiên cũng không có tâm tình gì.



- Khụ khụ, điều này, Hạ Thiên, nếu anh nói số QQ của Tiểu Yêu Tinh cho Lam Trạch, nói không chừng Lam Trạch có thể hack được cô ấy.



Khổng Mính ở bên cạnh xen lời:



- Em thấy thôi thì thế này, anh đầu tư vào công ty công nghệ, sau đó em và Lam Trạch sẽ tuyển dụng vài hacker cao thủ, nếu tìm được cơ hội tốt sẽ hack máy của Tiểu Yêu Tinh, ý kiến này hay đấy chứ?



- Như vậy có thể hack được Tiểu Yêu Tinh sao?



Hạ Thiên có chút nghi ngờ.



- Hạ Thiên, Tiểu Yêu Tinh là hacker siêu cấp, Lam Trạch chỉ một mình khó thể đối phó được cô ấy. Nhưng người ta hay nói ba cây chụm lại nên hòn núi cao, Lam Trạch làm một mình không được, nhưng nếu anh ấy liên hợp với những người khác, mười hay một trăm hacker cùng tấn công Tiểu Yêu Tinh, như vậy có thể thắng, anh thấy có đúng không?



Khổng Mính nhanh chóng nói.



Hạ Thiên suy nghĩ, hắn cảm thấy khá đúng, vì vậy gật đầu:



- Được rồi, tôi đầu tư cho công ty công nghệ của hai người, chỉ cần có thể hack được Tiểu Yêu Tinh, tiền không là vấn đề.



Hạ Thiên không quan tâm đến tiền, bây giờ hắn rất bức bối, Tiểu Yêu Tinh chết tiệt kia cứ ức hiếp hắn, điều này làm hắn khó thể nhịn.



- À, vậy thì coi như quyết định, sau này anh là ông chủ của tôi, hì hì.



Khổng Mính rất vui, sau đó nàng quay sang nói với Tôn Hinh Hinh:



- Bà chủ, sau này đừng ngược đãi nhân viên như tôi đấy nhé?



Tôn Hinh Hinh có chút dở khóc dở cười, Hạ Thiên đầu tư một công ty chỉ vì báo thù một hacker sao? Đây đúng là trò đùa.



Nhưng nghĩ lại cũng thấy Hạ Thiên đùa mà Khổng Mính và Lam Trạch lại thật tình muốn lập công ty, nếu như vậy thì cũng chẳng sao.