Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 177 : Nằm ngủ ôm người đẹp băng giá

Ngày đăng: 04:41 20/04/20




- Chú Triệu là bí thư thị ủy thành phố Giang Hải, là Triệu Bỉnh Lương.



Lãnh Băng Băng nhìn Hạ Thiên:



- Chú ấy là cha của Triệu Thanh Thanh.



- À, là cha của Triệu Thanh Thanh, hèn gì rất quen thuộc với chị.



Hạ Thiên thuận miệng nói, rõ ràng hắn cũng quá để ý đến thân phận của Triệu Bỉnh Lương.



Hạ Thiên dừng lại một chút rồi dùng giọng tò mò hỏi:



- Cảnh sát tỷ tỷ, tên Đổng Lâm kia là ai? Hắn có cừu oán với chị sao?



- Đổng Lâm bây giờ là phó phòng công an tỉnh, trước kia khi hắn còn là phó chủ tịch thành phố Giang Hải thì động tay động chân với tôi, bị tôi cho một bạt tai.



Bây giờ tâm tình của Lãnh Băng Băng rất tốt, tất nhiên cũng hào hứng trả lời vấn đề của Hạ Thiên.



Tuy Triệu Bỉnh Lương nói đó chỉ là suy đoán, nhưng Lãnh Băng Băng biết Triệu Bỉnh Lương sẽ không suy đoán lung tung, chuyện này có ít nhất chín phần là thật. Nếu thật sự là như vậy thì hôm nay nàng rơi vào trong tay Quách Hạo, chỉ sợ sẽ rơi vào tay Đổng Lâm, đến lúc đó sự việc sẽ còn nghiêm trọng hơn những gì nàng suy đoán. Nàng nghĩ như vậy mà trong lòng không khỏi có chút cảm kích Hạ Thiên, lưu manh này đã cứu nàng một lần.



Hạ Thiên nghe được lời nói của Lãnh Băng Băng thì rất bất mãn với tên Đổng Lâm kia, dám động tay động chân với cảnh sát tỷ tỷ xinh đẹp khêu gợi của hắn, tên này đúng là không biết sống chết.



- Cảnh sát tỷ tỷ, tên khốn Đổng Lâm kia ở đâu? Tôi muốn đi dạy bảo hắn một bài học. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn



Hạ Thiên tức giận hỏi.



Lãnh Băng Băng trừng mắt nhìn Hạ Thiên, nàng tức giận nói:



- Cậu đừng chạy đi tìm việc, cậu ngoài việc đánh người thì còn biết làm gì không?



- Tôi còn biết giết người, biết cứu người. Cảnh sát tỷ tỷ, cha của Triệu Thanh Thanh nói sắc quỷ Đổng Lâm sẽ tìm chị, tôi sao có thể bỏ mặc được? Tôi muốn xử lý hắn, để hắn không có cách nào làm phiền chị, như vậy chị sẽ an toàn.



Hạ Thiên nhanh chóng nói, hắn đã quyết định vì cảnh sát tỷ tỷ mà xử lý tên Đổng Lâm kia, chấm dứt hậu hoạn.



- Cậu dám giết người thì tôi sẽ túm vào cục cảnh sát.



Lãnh Băng Băng tức giận nói, Hạ Thiên này luôn mồn nói xử lý người khác mà không quan tâm đến một cảnh sát như nàng ở bên cạnh, đúng là coi thường một đội trưởng cảnh sát đại danh vang dội như nàng.



Hạ Thiên dùng ánh mắt vô tội nhìn Lãnh Băng Băng:



- Tôi đã nói muốn giết người đâu.



- Cậu vừa nói muốn xử lý Đổng Lâm, bây giờ lại không thừa nhận sao?


Lãnh Băng Băng tranh thủ thời gian buông Hạ Thiên ra, nàng nhảy dựng lên giường rồi tỉ mỉ kiểm tra y phục. Sau khi xác định không có vấn đề thì mới tức giận đi vào nhà vệ sinh. Nàng nhìn đồng hồ thì phát hiện Hạ Thiên không lừa mình, bây giờ đã là giữa trưa, rõ ràng nàng ngủ đến tận bây giờ, đây là chuyện vài chục năm chưa từng có.



Hạ Thiên ngồi dậy trên giường, hắn lẩm bẩm:



- Cuối cùng cũng ôm cảnh sát tỷ tỷ ngủ được một đêm, đáng tiếc là tối qua cảnh sát tỷ tỷ còn mặc quần áo, không biết đến khi nào mới trần truồng ôm nhau ngủ đây?



Chuông điện thoại vang lên nhưng đây không phải là điện thoại của Hạ Thiên, là điện thoại của Lãnh Băng Băng.



Lãnh Băng Băng đi vào nhà vệ sinh chưa ra, Hạ Thiên cầm lấy điện thoại rồi nhấn nút nghe.



- Này, ai vậy?



Hạ Thiên hỏi, vì trên điện thoại cũng không hiện tên.



- Anh là ai?



Đầu bên kia vang lên một giọng nói không vui:



- Lãnh Băng Băng đâu? Tôi muốn gặp cô ấy?



- Này, anh tìm vợ tôi làm gì?



Hạ Thiên bất mãn nói.



- Vợ anh? Anh là bạn trai của Lãnh Băng Băng sao?



Đầu bên kia chợt sững sờ:



- Sao tôi không nghe nói cô ấy có bạn trai?



- Liên quan gì đến anh? Rốt cuộc anh là ai? Nếu không nói tên thì tôi cúp điện thoại.



Hạ Thiên mất kiên nhẫn.



- Cậu nói chuyện với ai vậy?



Người ở đầu dây bên kia giận tím mặt:



- Mau đưa điện thoại cho Lãnh Băng Băng, nếu không tự nhận lấy hậu quả.