Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 185 : Chân vòng kiềng

Ngày đăng: 04:41 20/04/20




Hải Giang là một tòa nhà nổi tiếng ở thành phố Giang Hải, cũng là một trong những kiến trúc cao nhất Giang Hải. Tòa nhà này có sáu mươi chín tầng, bên trong có hơn một ngàn công ty, nghe nói trước đó tòa nhà này sẽ được gọi là tòa nhà Giang Hải, cuối cùng chính quyền thành phố Giang Hải không chịu, vì vậy đổi thành Hải Giang.



Hải Giang chỉ đơn thuần là một tòa nhà cao tầng, bên trong không có siêu thị và khu giải trí, rõ ràng Tôn Hinh Hinh đến đây không phải đi dạo phố. Khi Hạ Thiên tìm được Tôn Hinh Hinh thì nàng đang từ trong tòa nhà Hải Giang đi ra, mà hắn cũng phát hiện ra cũng không phải chỉ có Tôn Hinh Hinh và Đinh Linh, còn có cả cặp đôi Khổng Mính và Lam Trạch.



Khổng Mính và Lam Trạch có mặt, tất nhiên sẽ vì chuyện liên quan đến công ty, đăng ký công ty cần có một địa chỉ văn phòng, mà Khổng Mính muốn thuê một văn phòng ở tòa nhà Hải Giang. Những năm gần đây mở công ty cũng không cần mặt tiền lớn, nhưng nếu thuê văn phòng trong tòa nhà Hải Giang thì chắc chắn sẽ tăng thêm vài phần uy tín, sau này muốn tuyển dụng nhân viên cũng dễ dàng hơn. Tất nhiên văn phòng nơi đây cũng rất đắt, chỉ là văn phòng vài chục mét vuông nhưng một tháng đã hơn mười ngàn.



Tôn Hinh Hinh có mặt ở đây tất nhiên là đại biểu cho Hạ Thiên, đối với Khổng Mính thì Hạ Thiên dù sao cũng là ông chủ, dù ông chủ không muốn quản lý công ty, nhưng nàng cầm tiền của người cũng không thể làm qua loa. Vì vậy nàng mới kéo theo bà chủ Tôn Hinh Hinh, dù sao các nàng cũng quen biết nhau, rất dễ thương lượng.



- Chị Hinh, vậy mọi người đã thuê rồi sao?



Hạ Thiên liền hỏi.



- Chưa!



Tôn Hinh Hinh lắc đầu.



Khổng Mính ở bên cạnh tức giận nói:



- Đều là tên chân vòng kiềng sinh chuyện, tôi muốn đạp hai chân của hắn.



- Chân vòng kiềng là ai?



Hạ Thiên dùng giọng hiếu kỳ hỏi.



- Chính là ông chủ của công ty trước đó chúng tôi làm, tên là La Quyền, bộ dạng rất xấu xí, mắt nhỏ, mũi tẹt, chúng tôi lén gọi lão là chân vòng kiềng.



Khổng Mính ra vẻ bất bình:



- Đáng lý chúng tôi đã đàm phán tốt đẹp, phòng bốn mươi mét vuông chỉ tám ngàn một tháng, như vậy rõ ràng là rất rẻ. Không ngờ tên chân vòng kiềng chết tiệt kia đến gây rối, không biết hắn nói gì mà kết quả là người ta không cho chúng ta thuê.



- Như vậy lão không phải là chân vòng kiềng thật sự à?



Hạ Thiên có chút hứng thú với vấn đề này.



- Không phải, nhưng chúng tôi hy vọng lão già khốn kiếp kia là chân vòng kiềng, tức chết tôi.



Khổng Mính tức giận nói:



- Còn nữa, lão còn híp mắt nhìn chằm chằm vào Tôn Hinh Hinh, con gái của lão đã bằng tuổi chúng ta, không ngờ lão còn háo sắc như vậy.



- Chị Hinh, tên chân vòng kiềng thật sự híp mắt nhìn chị sao?



Hạ Thiên có chút mất hứng.




La Quyền cực kỳ tức giận.



- Không sao, không là La Quyền thì gọi là La Quyển, hoặc chân vòng kiềng cũng được.



Hạ Thiên cười hì hì nói.



- Giám đốc La, có chuyện gì xảy ra?



Đúng lúc này có vài người mặc đồng phục bảo vệ đi đến tách đám đông.



- Tiểu Chu, các cậu đến rất đúng lúc, đám người này muốn gây rối ở tòa nhà Hải Giang, cậu đưa bọn họ về phòng an ninh đi.



La Quyền nhìn tên cầm đầu bảo vệ rồi dùng giọng tức giận nói.



- Này, chân vòng kiềng, ông nói bậy bạ gì vậy? Đây là ân oán cá nhân giữa chúng ta, có liên quan đến tòa nhà Hải Giang sao? Anh đừng dùng lông gà làm lệnh tiễn, đừng nói lung tung.



Khổng Mính căm giận phản bác.



Tên bảo vệ họ Chu không để ý đến lời nói của Khổng Mính, hắn chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn nàng:



- Cô là người gây rối sao?



- Chúng tôi là người gây rối sao? Nơi đây có nhiều người như vậy, không tin thì anh hỏi đi.



Khổng Mính chỉ tay vào đám người đang đứng xem, nhưng nàng vừa nói ra như vậy thì mọi người chợt tán đi, bọn họ thích xem trò vui nhưng không muốn đắc tội với người.



Cứ như vậy mà mọi người đi sạch, chỉ còn lại vài người đứng nhìn từ xa, mà đám người trong tòa nhà Hải Giang đi ra thấy tình hình cũng tránh xa, giống như sợ lây bệnh ôn dịch.



Khổng Mính thấy đám người xung quanh có biểu hiện như vậy thì lập tức chán nản, đây là thời buổi nào, sao con người thờ ơ như vậy?



- Có phải gây rối hay không thì điều tra là biết ngay, bây giờ mời các người theo tôi đến phòng an ninh.



Bảo vệ họ Chu quát lớn.



- Chúng tôi vì sao phải theo các anh về phòng an ninh?



Khổng Mính rất quật cường, chẳng lẽ chỉ vài tên bảo vệ thôi sao? Có quái gì phải sợ?



- Tiểu thư, không cần ép chúng tôi ra tay.



Tên bảo vệ họ Chu trầm mặt xuống, hắn trực tiếp uy hiếp.